Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 794 - Được ăn mặn




“Em đọc thứ kia còn tốt hơn cẩm nang.” Tô Mạn cười cởi quần áo của anh ra. Chỉ nền tảng tri thức của cẩm nang ấy, làm sao phấn khích bằng vài thứ trước kia cô xem. Khi so sánh với học sinh tiểu học Thôi Hướng Bắc, cô có thể được xưng là học sinh xuất sắc.
Thôi Hướng Bắc: “…”
Một lát sau…
“Tô Mạn, mau thả anh ra…”
Thôi Hướng Bắc khó chịu giãy dụa, ánh mắt đều đỏ. Nhưng Tô Mạn còn đang sờ soạng khắp nơi trên người anh.
Động tác này hoàn toàn không giống với trên cẩm nang.
Động tác dưới tay Tô Mạn không ngừng lại, ngẩng đầu hỏi anh: “Biết sai chưa?”
Thôi Hướng Bắc nhanh chóng gật đầu: “Sai rồi sai rồi, biết sai rồi.”
“Về sau chuyện này nghe lời ai?”
“Nghe lời em.”
Tô Mạn trông thấy dáng vẻ khó chịu đó của anh, quyết định buông tha anh, bắt đầu tiến vào vấn đề chính. Sau đó bắt đầu cởi nút của mình.
Đôi mắt Thôi Hướng Bắc nhìn đăm đăm.
Tô Mạn trực tiếp tắt đèn.
Sau một lát, Tô Mạn đau đến cắn răng.
Quả nhiên không thể tin tưởng người khác nói. Trước kia lúc nhàm chán xem mấy thứ đó, khi miêu tả chuyện này viết rất thoải mái rất tốt đẹp, tất cả đều là gạt người.
Đau muốn chết. Sớm biết rằng như vậy, mấy lần trước cô quấn quít lấy Thôi Hướng Bắc làm gì chứ. Vì “lên” xe còn mua phiếu nữa.
“Tô Mạn…”
“Đừng kêu.” Tô Mạn sờ soạng cởi bỏ dây lưng vải bố cho anh. Loại chuyện chịu tội này, cô mới không chủ động đâu. Tốn công mà không có kết quả!
Thôi Hướng Bắc mới vừa nếm ngon ngọt nhất thời giống như ngựa hoang thoát cương.

Ngày hôm sau hai người đều thức dậy muộn.
Tâm trạng Tô Mạn sung sướng được Thôi Hướng Bắc hầu hạ rời giường. Tuy rằng bắt đầu cảm quan không được tốt, nhưng sau đó vẫn không tệ.
Thôi Hướng Bắc lại là vẻ mặt hạnh phúc.
Trước khi chưa kết hôn, anh cảm thấy ở cùng một chỗ với Tô Mạn đã rất hạnh phúc rất thỏa mãn. Nhưng sau khi kết hôn, anh cảm thấy mình càng hạnh phúc càng thỏa mãn hơn.
Giữa anh và Tô Mạn thế nhưng còn có thể thân thiết như vậy.
Anh dùng nước ấm lau mình Tô Mạn: “Tô Mạn, em có khỏe không.” Ngày hôm qua hình như Tô Mạn rất không thoải mái, còn mắng anh, phát cáu nữa. Nhưng lúc ấy hình như anh mông lung, không chú ý. Lúc này lo lắng mình không làm tốt, khiến Tô Mạn không thoải mái.
Tô Mạn nói: “Cũng không tệ lắm, về sau tiếp tục cố gắng.”
Nghĩ đến tối hôm qua, mặt Thôi Hướng Bắc đỏ lên, cảm thấy mình còn có thể làm tốt hơn một chút, dù sao năng lực học tập của anh mạnh, còn vô cùng hiếu học. “Tô Mạn, tối hôm qua em nói xem một quyển sách còn tốt hơn cẩm nang… Có thể cho anh xem một chút không?”
Tô Mạn: “… Xem gì mà xem, anh ở nhà không được mấy ngày, xem cái này làm gì. Người trẻ tuổi tư tưởng khỏe mạnh chút, tích cực hướng về phía trước. Đừng cả ngày nghĩ đến những thứ lung tung rối loạn đó nữa.”
Thôi Hướng Bắc: “…”
Sau khi Tô Mạn rời giường, bảo Thôi Hướng Bắc đi giặt ra giường.
Một đống hỗn độn phía trên, cô cũng không bỏ mặc được.
Giữa trưa hai người cơm nước xong xuôi thì ra khỏi nhà. Tuy rằng đã kết hôn, nhưng ảnh kết hôn còn chưa chụp.
Tô Mạn không để ý đối với cái này. Ngược lại Thôi Hướng Bắc rất có cảm giác nghi thức. Tô Mạn cũng tùy anh.
Khi chụp ảnh, bác thợ chụp bảo hai người ngồi.
Tô Mạn cảm thấy cái này giống như chụp ảnh đăng ký kết hôn, có hơi không thú vị. Dứt khoát lôi kéo tay Thôi Hướng Bắc đặt ở trên vai mình, hai người thân mật tựa vào nhau.
Thôi Hướng Bắc bỗng chốc nở nụ cười xán lạn.
Sau khi bác thợ ảnh chụp xong thì cảm khái: “Chưa từng thấy chú rể cười vui vẻ như vậy.”
Bởi vì vội vã, trước khi bầu trời tối đen, hai người cầm lấy ảnh chụp.
Vẫn là Thôi Hướng Bắc đạp xe đạp đi lấy, cất vào trong lòng ngực giống như bảo bối vậy.
Một bức ảnh như thế, rửa ra mấy tấm. Tấm lớn nhất treo ở trong phòng hai người. Tấm cỡ vừa thì cho Tô Mạn, định đặt ở văn phòng.
Tấm nhỏ nhất, được Thôi Hướng Bắc cất ở trong chứng minh công tác của mình.
Buổi tới Lý Xuân Hoa và Tô Thiết Sơn trở về, nhưng thật ra bọn họ muốn ở bên ngoài thêm mấy ngày, cho con gái bọn họ một không gian. Nhưng sắp năm mới rồi, phải trở về chuẩn bị.
Khi trở về, Thôi Hướng Bắc đang ở trong phòng bếp nấu cơm, Tô Mạn thì đang xem tài liệu nuôi trồng gì đó.
Hai người mỗi người đều bận rộn việc riêng của mình, còn thường thường quay đầu lại nhìn đối phương.
Nhìn thấy dáng vẻ tình cảm tốt của hai người, Lý Xuân Hoa rất yên tâm.
Đứa nhỏ Tiểu Bắc này không tệ, tính tình tốt, con người cũng săn sóc. Nhìn xem đối xử rất tốt với con gái nhà mình.

Bạn cần đăng nhập để bình luận