Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 619 - Một nhà hòa thuận




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Tống Ngọc Hoa cũng nói với người trong nhà: “Con chuẩn bị ở trong huyện thuê phòng ở trước. Để Mễ Lạp đến nhà trẻ trong xưởng, bình thường tan làm rồi đi đón. Con đã hỏi thăm rồi, trong xưởng còn có một dì giúp đỡ trông coi con nít, một tháng cho năm đồng tiền là đủ rồi.”
Tô Nhị Trụ nói: “Mỗi tuần được nghỉ con sẽ đi thăm hai mẹ con bọn họ.”
Tô Tam Trụ còn chưa lập gia đình, nên không cần phiền phức như vậy.
Thu xếp như thế, Lý Xuân Hoa và Tô Thiết Sơn cũng không có gì vướng bận. Lập gia đình rồi đều có sắp xếp cho gia đình nhỏ của mình, ngay cả cháu trai cháu gái đều thu xếp tốt, hai ông bà già bọn họ cũng không cần quan tâm.
Bình thường hai người ở trong huyện khi không có việc gì, còn có thể đi thăm cháu trai cháu gái, cũng không cần nhớ thương.
Chờ ở đủ rồi, lại về với ông bà bên này nuôi heo. Cuộc sống cũng tốt hơn bất cứ ai.
Lý Xuân Hoa cười híp mắt.
Buổi tối khi trở về nhà đón giao thừa, Tô Thu Nguyệt vui vẻ ghé vào trên giường: “Em gái à, chị cảm thấy trong nhà sống rất hạnh phúc. Thay đổi quá lớn. Lúc trước chị cố gắng học tập như vậy, không phải là vì vào trong huyện làm công nhân sao, kết quả chúng ta có nhiều công nhân như vậy.”
Tô Mạn đang đọc sách, nghe nói như thế liền nhìn cô ta: “Cố gắng học tập? Không phải cố gắng làm giả hả?”
Mặt Tô Thu Nguyệt đỏ lên: “Đã bao nhiêu năm hoàng lịch rồi, còn nói cái này làm gì.”
“Em cũng không muốn nói, nhưng chị phải không chịu thua kém.” Tô Mạn có thể không có ý kiến sao, cô nhìn mấy chữ 95% trong thanh tiến độ nhiệm vụ chính của mình, nhưng cứ ở đó không chịu di chuyển, cô có thể không buồn bực sao.
Còn kém mấy điểm, cô có thể cải tạo thân thể của mình, có được thân thể và tinh thần khỏe mạnh, đến lúc đó muốn làm việc thế nào cũng được, không cần như bây giờ sợ lạnh sợ nóng.
Tô Thu Nguyệt vuốt đầu ủy khuất nói: “Sao chị sẽ chịu thua kém chứ, bây giờ chị chính là học sinh xuất sắc.”
“Vậy chị nói cho em nghe thử lý tưởng của chị đi.”
“Cố gắng vào tỉnh thành, trở thành một người hữu dụng.”
“Không phải cố gắng vào tỉnh thành, gả cho người tỉnh thành à?”
Tô Thu Nguyệt lắc đầu: “Không không không, chị đã sớm thay đổi rồi, chị nói em nghe này em gái, chị nhìn thấy được điều trước kia không nhìn ra được từ trong chuyện sự nghiệp thành công của em. Gả cho người tỉnh thành tính là gì, chị phải tự mình trở thành người tỉnh thành, trở thành một người hữu dụng. Chị tự mình kiên cường, chuyện lập gia đình không phải tùy tiện tuyển chọn sao? Ví dụ như nói em vốn có thể chọn một người tốt hơn thanh niên trí thức Thôi, nhưng vì sao em chọn anh ta, đó còn không phải bởi vì em có bản lĩnh, có thể bốc đồng chọn người mình thích sao, có phải hay không?”
Tô Mạn nhìn cô ta một hồi, sau đó nhìn nhìn bảng tiến độ nhiệm vụ của mình. Bảng tiến độ vẫn như cũ không thay đổi.
“Chị nói chính là thật tình sao?”
“Đương nhiên thiệt tình, em à, chị cũng là người biết thay đổi. Đừng luôn lấy ánh mắt trước đây nhìn chị.”
Tô Mạn có hơi nghĩ không ra, nằm ở trên giường hỏi 789: “Sao lại thế này, tư tưởng của cô ta tự lập tự mình cố gắng như vậy, xem như tam quan rất chính trực, còn phải cải tạo như thế nào? Những người khác trong nhà, tôi thấy cũng đều rất triển vọng. Vậy thanh tiến độ đó không phải bị kẹt rồi chứ.”
“Bảng hệ thống đặt ra sẽ không bị lỗi.”
Tô Mạn nhớ lại trong đầu một chút, lại có hơi hoài nghi đồng chí Lý Xuân Hoa, dù sao quan niệm cũ mấy chục năm của Lý Xuân Hoa, muốn hoàn toàn thay đổi không dễ dàng.
Nghĩ đến lúc đó cũng sẽ ở cùng một chỗ, cũng có càng nhiều cơ hội thay đổi, liền dứt khoát không nghĩ nữa.
Tết ngày hôm sau, Tô Mạn rời khỏi nhà vào trong huyện, việc đầu năm nhiều lắm, cô còn hẹn với huyện trưởng Triệu xong xuôi rồi, phải đi thăm hỏi các lãnh đạo bên trên. Cũng không thể ở nhà hưởng phúc.
Nhìn thấy Tô Mạn rời khỏi nhà, Lý Xuân Hoa lập tức đuổi những đứa con khác ra ngoài, để cho bọn họ quay về trong xưởng, về đơn vị, đừng làm ổ ở nhà. Người mà vừa làm ổ rồi, thì dễ không có tiền đồ.
Tô Đại Trụ Tô Nhị Trụ Tô Tam Trụ Tô Thu Nguyệt: “…”

Cùng lúc đó, Thôi Hướng Bắc cũng thu dọn xong hành lý, chuẩn bị rời thủ đô, quay về Hồ Giang.
Năm nay nhà họ Thôi trải qua quá mức im lặng . Ngay cả cãi cũng không cãi, đêm 30 cơm nước xong, Thôi Hướng Bắc trở về phòng nghĩ chuyện, Thôi Vệ Quốc thì ở trong phòng khách hút thuốc. Lý Thục Hoa vừa làm công tác tư tưởng cho chồng, vừa đi an ủi con trai của mình. Kết quả tính tình hai người đều quật cường, ai cũng không nguyện lùi một bước, quan hệ cứ bế tắc như vậy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận