Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 63 - Căn dặn




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Người nhà họ Tô còn muốn giữ đại đội trưởng Quách ở lại cùng ăn cơm trưa.
Đương nhiên đại đội trưởng Quách không đồng ý, giờ ông đi nhà ăn, còn có thể ăn cơm. Sao có thể giành đồ ăn với người nhà họ Tô chứ. Vì thế khách sáo từ chối, trước khi đi còndặn dò Tô Mạn cơm nước xong sau đó tới đại đội một chuyến, thương lượng chuyện sắp xếp công việc kỹ càng.
Bây giờ công việc dưới tay cô cũng không ít đâu.
Chờ ông đi rồi, người nhà họ lại náo nhiệt lên.
Tô Thiết Sơn bảo Tô Mạn dán bức thư nhậm chức này ở ngay trong nhà chính. Dán cùng với tấm giấy khen lúc trước.
Tô Mạn: “…”
Tô Đại Trụ Tô Nhị Trụ và Tô Tam Trụ đều là vẻ mặt kinh ngạc nhìn em gái mình. Giống như còn dừng lại trong sự hoảng hốt ban nãy.
Trước kia cô em gái của bọn họ tính tình như hũ nút, không thích để ý đến người ta, mới chỉ tốt nghiệp tiểu học, sức khỏe không tốt, bây giờ lại sắp trở thành cán bộ rồi.
Nhà họ Tô bọn họ, thế mà cũng có thể xuất hiện cán bộ!
Trong lòng Tô Đại Trụ vui mừng: “Em gái, em có triển vọng đó.”
Tô Nhị Trụ vui tươi hớn hở cười: “Sau này anh đi ra ngoài. Cũng là người có chỗ dựa vững chắc.”
Điểm chú ý của Tô Tam Trụ khá kỳ lạ: “Nhà chúng ta xuất hiện cán bộ, có phải con có thể bắt đầu làm mai hay không?”
Ngay cả Lâm Tuyết Cúc và Tống Ngọc Hoa cũng tha thiết nhìn cô.
Khí thế này rất có điệu bộ một người đắc đạo gà chó thăng thiên.
Tô Mạn bình tĩnh ăn hết bát cháo của mình, sau đó buông bát, nói: “Mọi người cũng đừng chỉ nghĩ đến lợi ích của làm cán bộ, như lời đội trưởng nói hồi nãy, mọi người ngàn vạn lần đừng kéo chân. Đạo đức của gia đình cán bộ không chuẩn mực, thì không đi xa được. Một người tố cáo thôi, con có thể sẽ mất chức.”
“Ai dám tố cáo, bà đây đi cắt cổ nhà bọn họ!” Lý Xuân Hoa đằng đằng sát khí nói muốn tự đi giết người.
Tô Thiết Sơn nghiêm túc dặn dò: “Đừng nói bừa.” Lại nói với con gái út: “Con gái, con có suy nghĩ gì không, con nói đi. Cha ủng hộ con.”
Nhà họ Tô truyền đến thế hệ này của ông, rốt cuộc cũng xuất hiện một người có tiền đồ, có thể không ủng hộ sao?
Tô Mạn nói: “Đầu tiên, về sau không thể đi gây chuyện trong đội, rước phải sự chán ghét của cán bộ trong đội, quay đầu lại đi công xã tố cáo con. Mẹ, chuyện chen ngang kia cũng đừng làm, về sau con chính là người ăn lương thực nhà nước, không thiếu chút đấy.”
Lý Xuân Hoa cam đoan: “Chuyện này mẹ đã sớm không làm, mẹ cũng chướng mắt một phần lương thực kia.”
Tô Mạn lại nhìn về phía Tô Nhị Trụ: “Anh hai, sau này anh đối xử với chị dâu em tốt một chút. Dù gì em cũng là cán bộ của hội liên hiệp phụ nữ, nếu trong nhà của em có người ngược đãi phụ nữ, vậy em còn có thể làm công việc này không ?”
Tô Nhị Trụ: “… Anh ngược đãi cô ấy chỗ nào?”
“Ra tay đánh người, nói chuyện xỉ vả, đều tính. Nếu anh lại làm chuyện này, chốc nữa không cần người ta tố cáo anh, em sẽ bảo dân quân của công xã đến trói anh lại làm tư liệu phản diện để giáo dục.”
“Anh chính là anh em đấy!” Tô Nhị Trụ phẫn nộ nói. Em gái nhà mình làm cán bộ, chỗ tốt còn chưa thấy đâu, đã bắt đầu quản rồi. Trong lòng anh ta buồn bực không muốn chút nào.
Tô Mạn cũng không khiêm tốn với anh ta. Trực tiếp sảng khoái nói: “Ở trước con đường công danh, anh cảm thấy cái gì quan trọng nhất?”
Không cần Tô Nhị Trụ trả lời, Tô Thiết Sơn đã nói: “Đương nhiên là đường công danh quan trọng nhất. Nhà họ Tô chúng ta không dễ dàng gì mới xuất hiện một cán bộ, nếu ai gây rắc rối, cha là người đầu tiên không buông tha.”
Lý Xuân Hoa nói: “Đúng, ai phá hoại, đánh thật mạnh vào!”
Tô Nhị Trụ: “…”
Tống Ngọc Hoa cảm động không thôi, đôi mắt với mũi đều đỏ, suýt chút nữa cảm động đến mức chảy nước mắt với em chồng, đã bị ánh mắt nghiêm túc của Tô Mạn làm kinh sợ mà ngừng lại: “Chị dâu thứ, không phải em nói chị đâu, nhưng chị cũng phải tiến bộ. Đừng để anh em chỉnh như cô vợ nhỏ. Sau này chị phải bớt chút thời gian học tập tri thức, đọc nhiều tài liệu tiến bộ. Phải đấu tranh làm người phụ nữ của thời đại mới. Học được phản kháng đồng chí Tô Nhị Trụ.”
Tô Nhị Trụ: “…”
Tống Ngọc Hoa không ngừng gật đầu.
Khi đến lượt Tô Đại Trụ, Tô Đại Trụ vỗ ngực nói: “Em gái, em yên tâm, anh cả là người thành thật, chưa bao giờ gây chuyện. Không kéo chân em đâu.”
Lâm Tuyết Cúc bĩu môi: “Chị cảm thấy cũng không có gì phải phối hợp, chị với anh cả em, nhưng chưa bao giờ để mất mặt gia đình này.” Cô ta chính là người phụ nữ sinh thai long phượng. Trong đội ai không hâm mộ chứ?

Bạn cần đăng nhập để bình luận