Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 386 - Hướng dẫn




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Hơn nữa, đồ gia dụng của xưởng trưởng Tô đều đã được bày bán ở cửa hàng bách hóa nên cũng coi như là người một nhà với cửa hàng bách hóa rồi. Nếu sau này muốn mua thứ gì có thể xin cô giúp đỡ.
Lúc Tô Mạn trở lại bàn ăn nói chuyện phiếm với đám người chủ nhiệm Trần, người phục vụ bưng mấy bát chè đậu xanh tới nói: “Trời nóng, mọi người uống chút nước lạnh cho mát.”
Đám người chủ nhiệm Trần hơi ngạc nhiên khi nhận được đãi ngộ này. Họ thường đến đây ăn cơm, thái độ của nhân viên phục vụ không tồi, nhưng cũng không tích cực đến mức tặng thức ăn như vậy.
Đoán chừng là có quan hệ gì đó nên mới có thể nhiệt tình như vậy.
Chủ nhiệm Trần cười nói: “Xưởng trưởng Tô có quen với nhà ăn này sao?”
Tô Mạn cũng không giấu diếm: “Đều quen biết nhau. Các đồng chí trong tiệm cơm rất nhiệt tình.”
Khóe miệng Mạnh Hiểu Xuân giật giật, nhiệt tình gì. Lần nào đến ăn, họ cũng giống như đại gia vậy.
Không chỉ tặng chè đậu xanh mà sau bữa ăn, bọn họ còn được tặng cả món dưa leo trộn, xem như hoa quả tráng miệng. Bữa ăn này rất ngon. Cả chủ nhiệm Trần và chủ nhiệm Tiền đều phải nhìn lại Tô Mạn. Lăn lộn giỏi như vậy, không giống như xưởng trưởng của một xưởng nhỏ ở huyện.
Tô Mạn không thấy có chuyện gì cả, tiệm cơm tặng đồ ăn cho cô cũng là vì có lợi ích. Ví dụ, bây giờ tặng chút đồ ăn đồ uống, sau này khi muốn mua thứ gì đó sẽ tiết kiệm được không ít phiếu.
Khi trở lại cửa hàng bách hóa, Tô Mạn nói chuyện riêng với Mạnh Hiểu Xuân. Cô coi nhân viên bán hàng này như mặt tiền của xưởng sản xuất đồ gia dụng của mình.
“Hiểu Xuân, dù sao đồ gia dụng của chúng tôi cũng không có danh tiếng bằng xưởng của tỉnh. Sau này phải phiền cô lo lắng thêm rồi.”
Mạnh Hiểu Xuân nói: “Xưởng trưởng Tô cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ bán hàng thật tốt. Chị gái tôi hiện cũng đang bán đồ gia dụng ở đây. Chị ấy sẽ dạy tôi.”
Tô Mạn cười nói: “Nhưng cô ấy bán đồ gia dụng của tỉnh, không cần cố gắng bán mọi người cũng sẽ đổ xô đi mua. Xưởng của chúng tôi chưa có điều kiện này. Cô nói nếu đồ gia dụng trong xưởng chúng tôi bán được nhiều như vậy, một tháng cô sẽ nhận được bao nhiêu tiền hoa hồng?”
Mạnh Hiểu Xuân nghe vậy thì bẻ ngón tay tính toán. Không tính rõ là bao nhiêu, nhưng tiền kiếm được sẽ không ít, còn hơn cả tiền lương của cô ta... Nhưng xưởng đồ gia dụng của tỉnh này không thưởng cho chị gái cô ta.
Nếu cô ta có thể bán được nhiều như vậy...
Trong lòng cô ta không khỏi nhảy dựng.
Tô Mạn nói: “Vậy nên đồng chí Hiểu Xuân, để sau này cô có thể nhận được nhiều thưởng hơn, chúng tôi vẫn phải chú ý đến các kỹ năng của cô trong công việc này.” Sau đó, cô đưa cho Mạnh Hiểu Xuân tờ hướng dẫn dành cho nhân viên bán đồ gia dụng trong xưởng đồ gia dụng huyện Nam Bình.
“Trên đây là một số ý kiến nhỏ của tôi, cô có thể xem qua, hy vọng nó sẽ giúp ích cho cô. Cá nhân tôi hy vọng cô có thể nhận được nhiều tiền thưởng hơn. Cô có thể nhận được bao nhiêu tùy thuộc vào khả năng của chính cô.”
Mạnh Hiểu Xuân căng thẳng cầm lấy. Cô ta muốn bán được đồ gia dụng, muốn nhận được tiền thưởng!
….
Tô Mạn lại tìm đến chủ nhiệm Trần của bộ phận kinh doanh, bàn chuyện thuê nhà kho để chứa đồ đạc, muốn hỏi xem có chỗ nào thích hợp thì giới thiệu.
Chủ nhiệm Trần tỏ vẻ khó xử. Nếu giúp kỹ càng, tất nhiên là có thể tìm được. Nhưng dựa vào đâu mà phải dùng mối quan hệ của bản thân để giúp đỡ người khác.
Không đợi chủ nhiệm Trần từ chối, Tô Mạn nói: “Sau khi tìm được người, tôi sẽ thuê hai nhân công để trông giữ kho hàng, một người trẻ tuổi, một người thì lớn một chút. Đến lúc đó cũng phiền chủ nhiệm Trần giới thiệu người giùm tôi.”
Nghe vậy, chủ nhiệm Trần suy nghĩ: “Lần tuyển dụng này có yêu cầu gì không?”
“Tốt nhất là học hết cấp hai. Chỉ cần có sức khỏe tốt là được.”
Yêu cầu này thì dễ tìm quá rồi.
“Là công việc chính thức?”
“Đương nhiên là chính thức, chỉ cần xưởng gia dụng mở lâu, luôn làm cho tới lúc nghỉ hưu.”
Chủ nhiệm Trần dứt khoát đáp: “Chuyện này cứ để tôi lo. Ngày mai sẽ tìm được người và chỗ cho cô. Đảm bảo khiến cô hài lòng.”
Tô Mạn cảm ơn rồi bắt tay với bà ta. Có được mối quan hệ này, sau này đồ dùng của xưởng gia dụng Nam Bình ở bên này càng dễ bán hơn.
Tại quầy gia dụng trên tầng hai, sau khi Mạnh Hiểu Xuân quay lại quầy, đem chuyện Tô Mạn nói với cô ta nói lại cho chị gái Mạnh Đại Xuân.

Bạn cần đăng nhập để bình luận