Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 238 - Thể hiện bản lĩnh 1




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Ngược lại đội trưởng Quách đồng ý với sắp xếp của Lâm Tuyết Cúc, bèn bố trí Tô Đại Trụ qua xưởng thép bên kia chỉnh lý, nhân tiện mình cũng đi theo một chuyến, chuẩn bị đi tìm Tô Mạn bàn bạc chuyện nuôi lợn.
Tới công xã, Tô Đại Trụ nhận mệnh theo các xã viên khác trong đội cùng nhau làm việc lau mồ hôi như mưa, trong lòng khó chịu không thôi. Vợ mình không thương mình chút nào. Lúc đi còn bảo anh ta biểu hiện thật tốt.
Một bên khác đội trưởng Quách đã tìm được Tô Mạn, nói chuyện trang trại nuôi lợn với cô: “Thanh niên trí thức Thôi người này cháu cũng biết rồi đấy, trước kia cảm thấy cũng không phải người ổn trọng, bây giờ đột nhiên nói biết nuôi lợn, chú vô cùng lo lắng.”
Vẻ mặt Tô Mạn cũng kinh ngạc: “Chú nói, mùa đông này anh ta đi học nuôi lợn?”
“Cậu ta nói như vậy. Chú cũng không biết có thật hay không. Nhưng lúc thấy cậu ta trở về, trông không giống như là đi hưởng phúc. Người cũng gầy một vòng.”
Tô Mạn hơi há hốc mồm, cô thật sự không nghĩ tới vậy mà Thôi Hướng Bắc vào trong huyện thành học nuôi lợn, tư tưởng giác ngộ của anh cao như vậy sao?
“Tô Mạn, cháu nói xem chuyện này có thể tin được không? Thật ra, trong lòng chú cũng muốn nuôi lợn, chú cũng nuôi vài năm. Các đội viên trong đội khó có khi được ăn một miếng thịt. Nếu có thể nuôi vài con lợn, ngày lễ ngày tết mọi người cũng có thể có chút hi vọng. Vốn chú cũng chỉ nghĩ vậy thôi. Nhưng nếu thanh niên trí thức Thôi thật sự biết nuôi lợn thì sao?”
“Nuôi lợn không phải cần chọn lợn sao, đến lúc đó chú dẫn anh ta đi chọn, xem biểu hiện của anh ta như thế nào. Người trong nghề thường liếc mắt một cái có thể nhìn ra. Nếu được, chúng ta thật sự có thể thử xem. Nói thật, cháu cũng muốn công xã bên đây nuôi lợn, nhưng cháu lo lắng kỹ thuật này người bình thường không học được, lại không dám nói. Nếu anh ta thực sự có năng lực này, ngược lại là chuyện tốt.”
Lúc trước Tô Mạn thật sự nghĩ tới muốn mở trang trại nuôi lợn hoặc trang trại nuôi gà, nhưng cô là một người hiện đại cũng biết, thứ này không dễ dàng như vậy, rất dễ xảy ra sự cố. Mặc dù là tương lai, loại công xưởng này mạo hiểm cũng rất lớn. Mà thời đại bây giờ, công xã cũng thật sự không gánh nổi tổn thất lớn như vậy, cho nên vẫn không nhắc tới. Nếu Đại Kiều Loan bên này thử nước trước, ngược lại cũng được.
Có Tô Mạn ra chủ ý này, bản thân đội trưởng Quách lại động tâm, bèn quyết định dẫn Thôi Hướng Bắc cùng đi chọn lợn con.
Thật sự không được thì tạm thời mua hai con, để Thôi Hướng Bắc nuôi trước. Dù sao thanh niên trí thức làm việc nhà nông, buông bỏ cũng rất lãng phí nhân lực. Để anh đi nuôi lợn thử xem.
Đại đội sản xuất muốn nuôi lợn, đều phải xin với công xã bên đây. Sau đó dùng giấy của công xã đi sang trang trại nuôi lợn bên kia chọn lợn. Cũng không cần đưa tiền lúc này, mà ghi nợ trước, chờ cuối năm sau khi nuôi được rồi, giao mấy con lợn mập mạp lên.
Sau khi đại đội trưởng Quách đưa giấy, bí thư Trình thấy số lượng không lớn, rất nhanh đã phê chuẩn. Còn khen ngợi bọn họ làm việc tích cực.
Lúc cầm được giấy, đội trưởng Quách bèn dẫn Thôi Hướng Bắc đến trang trại nuôi lợn chọn lợn con.
Bởi vì phải vận chuyển lợn về, đội trưởng Quách còn xin máy kéo của công xã bên này giúp đỡ. Nhưng lát nữa tiền xăng dầu đều cần trong đội trả lại cho công xã.
Trên đường đi Thôi Hướng Bắc nói với đội trưởng Quách: “Đội trưởng, lần này chú lại ra quyết định rất quyết đoán. Cháu nói với chú, mùa xuân chọn lợn là mùa thích hợp nhất, nếu chú để càng lâu, lại càng không dễ nuôi. Đặc biệt tới thời điểm tháng tám tháng chín, hoàn toàn nuôi không sống được.”
Dù gì đội trưởng Quách cũng là lão nông dân, nghe nói như thế, trong lòng lập tức cảm thấy Tiểu Thôi này vẫn có tí bản lĩnh, thật sự không phải loại cái gì cũng không hiểu.
Nói như vậy, nuôi lợn đều cố gắng chọn chỗ gần thì tương đối tốt hơn. Một mặt lo lắng lợn không quen khí hậu, mặt khác cũng bởi vì quá xa, trên đường dễ xảy ra vấn đề.
Vừa lúc trên huyện có một trang trại nuôi lợn nhỏ, không lớn, nhưng vẫn có vài lợn mẹ.
Lúc này vừa lúc mùa xuân, năm ngoái lợn con cũng đã ra đời.
Tới trang trại nuôi lợn trong huyện, Thôi Hướng Bắc đã có thể rất bình tĩnh ứng phó mùi vị này. Nhưng nhìn đến vẻ lộn xộn không chịu nổi trong trang trại nuôi lợn đó, ánh mắt vẫn không nhìn nổi.
Con người anh có hơi ưa sạch sẽ một chút.

Bạn cần đăng nhập để bình luận