Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 267 - Ký túc xã




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Kết quả như cô dự đoán, những công nhân đó sau khi biết tương lai có thể trở thành công nhân, một đám giống như tiêm máu gà, hiệu suất công việc không ngừng nâng cao, còn đều rất tích cực. Tới thời gian tan tầm cũng không cam tâm rời đi, phải cùng nhau giúp đỡ nung gạch.
Vẫn là Thôi Hướng Bắc nghiêm khắc yêu cầu bọn họ đi nghỉ ngơi, mới khiến người trở về.
Lúc này Tô Mạn đến lò gạch bên này kiểm nghiệm công tác, mọi người nhìn thấy cô, trên mặt một đám đều không nhịn được mà lộ ra tươi cười.
Bộ dáng muốn tiếp đón, lại không biết nói gì.
Ngược lại Tô Đại Trụ cười ngây ngô hai cái với em gái mình. Kiêu ngạo hô một tiếng với em gái mình: “Em gái.”
Tô Mạn còn chưa đáp lại anh ta, Thôi Hướng Bắc đã từng bước vọt qua, chắn giữa hai người.
Tô Đại Trụ: “…”
Thôi Hướng Bắc nói: “Chủ nhiệm Tô, vừa khéo cô đã đến rồi, tôi và cô thương lượng một chuyện.”
Tô Mạn bỏ quên Tô Đại Trụ sang một bên: “Chuyện gì anh nói đi.”
Thôi Hướng Bắc dẫn cô tới một chỗ đất trống, chỉ vào đất trống đó nói, vẻ mặt còn thật sự nghiêm túc: “Tôi chuẩn bị xây một dãy nhà ở trong này, cứ dùng gạch loại hai. Cho công nhân ngủ. Như vậy bọn họ tỉnh dậy có thể làm việc, không cần đi tới đi lui vất vả lắm. Lúc trước tôi từng hỏi qua bọn họ, bọn họ đều cảm thấy rất tốt, rất ủng hộ.”
Tô Mạn nhìn anh một cái, thầm nghĩ bây giờ nhân viên chỉ đạo Thôi vì đề cao hiệu suất, thật là càng ngày càng hăng hái, ngay cả thời gian công nhân đi đường cũng không buông tha.
Đương nhiên, lời nói này chỉ có thể nghĩ thầm, không thể nói thẳng ra. Tình huống bây giờ, sắp xếp như vậy quả thật cũng thích hợp. Cô gật đầu: “Được, vì để đồng chí công nhân ít vất vả, cứ xây cho bọn họ đi. Phải chú ý vấn đề an toàn.”
Nghe Tô Mạn nói như vậy, Thôi Hướng Bắc còn có chút chột dạ. Bản thân mình thật ra chỉ muốn tiết kiệm thời gian, nung nhiều gạch hơn. Nhưng chủ nhiệm người ta toàn tâm toàn ý suy nghĩ vì công nhân. So sánh ra, suy nghĩ của mình quả thật có hơi không được tốt.
Không biết vì sao, càng nghĩ, trong lòng anh càng không được tự nhiên. Trái tim cũng đập thình thịch, sợ Tô Mạn biết suy nghĩ ích kỷ của anh.
Anh không được tự nhiên cam đoan nói: “Thật ra, tôi cũng rất quan tâm bọn họ, bình thường sẽ sắp xếp cho bọn họ nghỉ ngơi nhiều. Sẽ không để bọn họ quá mệt.”
Tô Mạn nói: “Khó trách những công nhân đó đều khen ngợi anh, nhân viên chỉ đạo Thôi quả nhiên là nhân viên chỉ đạo tốt.”
Thôi Hướng Bắc lại càng không được tự nhiên gạt một ít tóc: “Tôi phải đi bận rộn làm việc đây, tự cô tùy tiện đi dạo đi.”
Sau đó nhấc chân bước đi.
Tô Mạn tò mò hỏi 789: “Tôi thấy, anh ta đang chột dạ, anh ta chột dạ cái gì chứ?”
789: “Có thể là làm chuyện xấu, lo lắng bị cô biết.”
Tô Mạn lập tức cười ha hả: “Chỉ anh ta?”
Không phải cô nói mạnh miệng, nhất cử nhất động của Thôi Hướng Bắc ở lò gạch, cô đều rõ như lòng bàn tay. Cho là không công bố trí đồng chí thanh niên trí thức này đi vào à? Đó là dò xét lẫn nhau, cạnh tranh với nhau. Phòng ngừa ai rảnh rỗi dùng mánh lới.
“Quên đi, nếu thực sự có chuyện này, tôi cũng có thể phát hiện.”

Huyện bên đây, xưởng phó Lý thật vất vả chờ bí thư Lâm bên ấy kết thúc cuộc họp, sau đó chạy tới văn phòng của bí thư Lâm báo cáo công tác.
…..
Bí thư Lâm mới vừa bận rộn xong một đợt hội nghị, là hội nghị thảo luận về nhà ăn lớn của nhân dân công xã xuất hiện vấn đề.
Vấn đề này cũng không không chỉ một mình huyện của ông ấy, gần đây đều đang lo lắng vấn đề đấy. Một là lương thực không đủ ăn, lúc phân phối cơm tập thể, không thể phân phối cẩn thận như thế. Luôn luôn có vài sai sót, hiện giờ đã là năm thứ ba mất mùa, thấy thời tiết này cũng không được tốt lắm, đoán chừng thu hoạch năm nay cũng sẽ không quá tốt.
Nếu tiếp tục như vậy, dễ gây mâu thuẫn. Một phương diện khác chính là chiếm dụng sức lao động quá nhiều. Nếu nhà mình nấu cơm, có lẽ chỉ cần tan tầm trở về là có thể làm được rồi. Nhưng nếu là nhà ăn lớn, bởi vì nhiều người ăn cơm, chỉ riêng người nấu cơm thôi đã sắp xếp hơn mười, hai mươi người, đây chính là sức lao động đấy.
Vấn đề như vậy khiến cho rất nhiều lãnh đạo đều cảm thấy nhà ăn mà tiếp tục mở nữa sẽ xảy ra vấn đề. Hơn nữa nghe nói đã có người đi phản ánh vấn đề này với thủ đô bên kia, bên trên đã phái tổ điều tra xuống. Không nói chắc được khi nào thì sẽ chấm dứt nhà ăn lớn. Cứ như vậy vấn đề gặp phải lại nhiều hơn, ví dụ như nói tới vấn đề phân phối lương thực, dụng cụ làm bếp của nông dân.

Bạn cần đăng nhập để bình luận