Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 421 - Biết rất nhiều thứ




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Nhưng điều này vẫn khiến cho dân chúng không có công việc vui mừng không thôi, nhanh chóng đi báo danh tham gia sát hạch tuyển công nhân.
Tô Mạn thì lại gọi điện tới bên chủ nhiệm Hách, nói bóng gió về tình hình ở hội phụ nữ trong huyện.
Chủ nhiệm Hách cười ha ha vui vẻ ở đầu bên kia điện thoại: “Cô định ngày mai đi tới báo cáo công tác với chủ tịch Nhậm đây, sau đó sẽ qua nhà xưởng các cháu thăm cháu.”
Tô Mạn đáp: “Vẫn nên đợi qua đợt này đã, sau này còn có cơ hội.”
Chủ nhiệm Hách nghe ra được ý tứ trong lời nói của cô, bây giờ chuyện vẫn chưa quyết định, còn phải tránh hiềm nghi. Nghĩ cũng đúng thôi, đợi sau này bà ta đi vào huyện rồi, chính là ăn chung một nồi cơm với Tô Mạn, bọn họ còn nhiều cơ hội.
Sau khi cúp máy, Tô Mạn lại suy nghĩ, rồi gọi điện tới bên xưởng nung gạch trong huyện, hẹn xưởng trưởng Cao thời gian bàn chuyện hợp tác.
Đương nhiên, chủ yếu nhất là muốn tìm xưởng nung sạch số một để nợ gạch.
Vốn dĩ cô muốn tìm nhà xưởng số hai, dù sao phía bên xưởng số hai cũng chắc chắn sẽ cho mượn, nhưng nghĩ đến trước đó bên xưởng số hai bị các xã viên nợ rất nhiều gạch rồi, trên sổ sách đoán chừng còn có một khoản tiền lớn chưa thu về, nên cũng không muốn rước thêm phiền phức cho bọn họ.
Bắc Hà chính là căn cứ địa của mình, cũng không thể liên tục ăn quá tham được.
Cho nên cô dứt khoát mượn ở bên xưởng nung gạch số một, tốt xấu gì cũng đều đứng cùng một bên, cũng phải hỗ trợ lẫn nhau chứ.
Phía bên xưởng nung gạch, sau khi xưởng trưởng Cao cúp điện thoại của Tô Mạn, nghĩ đến lần này Tô Mạn tới chắc chắn sẽ không đơn giản như vậy.
Nói không chừng trong đầu của cô gái nhỏ này còn đang nhẩm tính chuyện gì đó, dù sao cũng chắc chắn là muốn chiếm lời.
Xưởng trưởng Cao cảm thấy mình nhất định phải đề phòng một chút, tránh cho không cẩn thận bị con nhóc này dẫn dụ.
Nghĩ đến tình bạn giữa Thôi Hướng Bắc và Tô Mạn, lo lắng Tô Mạn đã hẹn trước với Thôi Hướng Bắc, đến khi đó Thôi Hướng Bắc sẽ chạy đến văn phòng quấy rầy ông ta, nên ông ta mới làm công tác tư tưởng cho Thôi Hướng Bắc trước.
Địa vị của Thôi Hướng Bắc ở xưởng nung gạch càng ngày càng lên cao, ngay cả xưởng trưởng Cao cũng không dám không khách sáo với anh, lo lắng anh không vui một cái sẽ chạy lên khu trên.
Sau khi gọi anh tới văn phòng, ông ta còn pha trà cho người ta, nói chuyện một cách khách sáo: “Tiểu Thôi công việc vất vả đúng không.”
Thôi Hướng Bắc đang đội mũ lính, sau khi ngồi xuống vừa tháo mũ, vừa lau mồ hôi, nghe xưởng trưởng Cao nói chuyện khách sáo như vậy, anh mới nghiêm túc đáp: “Vẫn ổn, cũng không phải chỉ một mình cháu làm, mọi người đều làm chung nên cũng không tính là vất vả. Cháu cảm thấy hiện giờ kỹ thuật nung gạch cũng đủ dùng rồi. Dù sao bây giờ vẫn chưa xây xong bến tàu. Gần đây cháu còn muốn cải thiện mái ngói, chuẩn bị ra bên ngoài công tác xem sao. Mái ngói ở bên này của chúng ta vẫn quá cũ.”
Xưởng trưởng Cao cười nói: “Tốt lắm, chuyện về phương diện công tác chú ủng hộ cháu, muốn đi đâu cũng được, trong xưởng sẽ chi trả cho cháu.”
Thôi Hướng Bắc gật đầu, chuẩn bị đi làm việc: “Vậy cháu đi làm việc tiếp đây, cháu phải tổng kết khuyết điểm ở mái ngói trong huyện chúng ta một chút, đi ra ngoài cũng tiện tìm kiếm phương án cải thiện có tính mục tiêu hơn.”
“Không vội không vội, chuyện này không cần gấp, chúng ta cứ ngồi đây nói chuyện đi.”
Thôi Hướng Bắc ngồi xuống.
Xưởng trưởng Cao bắt đầu sử dụng tình cảm để nói quyền lợi, hỏi Thôi Hướng Bắc nhà xưởng có đối xử tốt với anh không?
Thôi Hướng Bắc nói rất tốt, các đồng chí ở nhà xưởng đều rất tốt với anh, lãnh đạo cũng rất ủng hộ công tác, công việc còn thuận lợi hơn trong tưởng tượng.
Nghe được câu trả lời này, xưởng trưởng Cao cũng hài lòng rồi, mới bảo: “Vậy cháu cũng nên nghĩ cho nhà xưởng thay bọn chú nhiều hơn, có đúng không? Lần trước ở văn phòng của bí thư Lâm, cháu còn đứng về phía của đồng chí Tô Mạn, như thế sẽ khiến người ngoài cảm thấy nhà xưởng chúng ta không đoàn kết.”
Thôi Hướng Bắc: “… Cháu cảm thấy cháu chỉ ăn ngay nói thật thôi.”
Xưởng trưởng Cao lập tức nghẹn họng: “Nhưng có đôi khi, chúng ta vẫn phải chú trọng vào lợi ích của tập thể, cho nên, sau này cháu phải nghĩ nhiều cho nhà xưởng hơn. Ở trước mặt đồng chí Tô Mạn cũng như thế, phải đứng về phía bọn chú. Cháu cũng biết, đồng chí Tô Mạn có tầm nhìn rất rộng.”
Thôi Hướng Bắc gật đầu: “Xưởng trưởng Tô đúng thật là rất thông minh, biết rất nhiều thứ.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận