Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 775 - Huyện trưởng 2




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
789 nói: “Ký chủ, tôi cảm giác được bây giờ cô rất vui.”
“Đương nhiên là vui rồi, sau này tôi có thể phục vụ cho nhiều người hơn, kiếm được càng nhiều điểm thánh mẫu hơn rồi.”
Nâng cấp hệ thống quá khó khăn rồi, mặc dù bây giờ điểm thánh mẫu có mười mấy vạn, nhưng mà còn thiếu rất nhiều để nâng cấp.
Cô đi lại trong văn phòng mấy bước, tâm trạng vẫn cực kỳ tốt, cực kì muốn tìm người chia sẻ.
Nhưng mà chuyện này vẫn chưa được quyết định xong, tìm ai cũng không thích hợp.
Cô rất muốn tìm Thôi Hướng Bắc nói chuyện.
Nhưng cô nghĩ một hồi, bây giờ Thôi Hướng Bắc đã vào phòng thí nghiệm, mấy tháng không được ra ngoài, nghĩ vậy cô nhanh chóng dập tắt ý nghĩ đó.
Trước kia cô cảm thấy Thôi Hướng Bắc bận rộn chút cũng tốt, nhưng đến lúc muốn tìm thì tìm không thấy người, thế này cũng bận rộn quá rồi. Cô với Thôi Hướng Bắc đã không gọi điện thoại với nhau mấy tháng nay.
“Mi nói xem, có người yêu như thế này có phải cũng không khác biệt mấy so với không có người yêu không.”
789 ngạc nhiên đến ngây người, cô gái tồi này không lẽ định đá chàng trai loài người đó sao? “Anh ấy là con người tốt. Cô đừng làm tổn thương người ta, thánh mẫu không thể làm như vậy.”
Tô Mạn trợn mắt một cái: “Tôi nói muốn làm tổn thương anh ấy từ lúc nào, anh ấy là người của tôi đấy. Tôi đang nghĩ, nếu như cả đời này anh ấy đều bận rộn như vậy…… ngay cả thời gian ở cùng với tôi cũng không có, thế thì càng không thể có cơ hội thay lòng đổi dạ rồi.”
Nếu như cứ vậy mãi, thế thì kết hôn với không kết hôn có phải cũng như nhau?
“Bận như vậy, cho dù về một nhà với nhau, cũng không có thời gian giải quyết chuyện tình cảm gia đình, tương đương với quan hệ sống chung hợp pháp. Thậm chí có thể chúng tôi cũng không có con được. Không có con, sau này có xảy ra vấn đề gì, cũng sẽ không ảnh hưởng quá lớn……”
789: “……” Cho nên cái này đúng với câu nói đó của loài người, thứ càng khó có được sẽ càng được quý trọng.
……
Sau khi ý tưởng của tỉnh được xác định, Cố Thành và chuyên khu đã tiết lộ cái ý này.
Lãnh đạo của Nam Bình làm rất tốt, có thể đề bạt lên trên, cũng có thể đến huyện khá lớn để làm lãnh đạo.
Sau khi bí thư Hải nhận được tin, lập tức đến tìm phó cán bộ chuyên trách Lâm để nói về tin này.
Dẫu sao thì ông Lâm cũng đi ra từ Nam Bình, nhất định sẽ rất quan tâm đến công việc của Nam Bình, đặc biệt Tô Mạn còn là người dưới tay của ông ấy nữa.
Phó cán bộ chuyên trách Lâm nghe thấy tin này thì quả thực rất vui. Thật ra ông ấy luôn muốn đề bạt Tô Mạn. Nhưng mà cấp bậc của bản thân cũng không tính là cao. Sau khi đề bạt lên, lo sợ Tô Mạn còn quá trẻ, dễ gây chú ý, nếu như xảy ra vấn đề gì thì không giữ được. Bây giờ có được sự xem trọng của lãnh đạo tỉnh bên này, ông ấy cũng không cần lo lắng chuyện này nữa.
“Tiểu Tô có thể quản lý Nam Bình, tôi yên tâm rồi. Bất kể như thế nào, con bé vẫn ở trong chuyên khu Hoa Châu. Sau này tôi có thể trông chừng thêm chút, tránh con bé trẻ tuổi không có kinh nghiệm mà xảy ra vấn đề.”
Tỉnh với chuyên khu đã thống nhất với nhau rồi, tin tức nay đương nhiên cũng cần phải tìm huyện để bàn.
Bí thư Cao với huyện trưởng Triệu được gọi đến chuyên khu.
Đợi đến khi quay về thì mặt mày hai người đều hồng hào.
Đó chính là cái được gọi là người có tinh thần phấn chấn trước những việc vui, chuyện tốt lần lượt đến, người bình tĩnh đến đâu cũng không chịu nổi nhiều chuyện tốt như vậy.
Bí thư Cao về đến văn phòng thì cũng rất cảm khái: “Ông Triệu, nói ra thì tôi cũng không nỡ chỗ này. Tình cảm của tôi đối với Nam Bình rất nồng hậu.”
Huyện trưởng Triệu lườm mắt nhìn ông ta một cái: “Giả vờ.”
“Ai giả vờ, ai có thể giả vờ qua ông?” Bây giờ bí thư Cao cũng biết cãi lại rồi: “Cũng không biết lúc đầu đến, ai làm ra vẻ lãnh đạo chỉ tay năm ngón, còn có cái cậu thư ký Ngụy Quang Minh làm ra những chuyện đó, nếu như đổi lại người khác, từ sớm đã không nhịn nổi ông rồi, cũng may mà tôi rộng lượng!”
Huyện trưởng Triệu cười hì hì: “Chẳng lẽ không phải vì Tô Mạn?”
“Đó cũng nhờ tôi không so đo với ông, nếu không quê hương đồ gia dụng Nam Bình cũng không đến lượt ông.”
“Đó còn không phải vì tôi can đảm, cẩn thận nên Tiểu Tô với tìm tôi làm cùng?”
“……”
Bí thư Cao cũng không cãi nhau với ông ta nữa: “Tôi cũng sắp đi rồi, ông nói xem ông có cần thiết phải cãi nhau với tôi không.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận