Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 780 - Người một nhà




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Mặc dù xưởng trưởng cũng là lãnh đạo, nhưng mà dù sao thì đó cũng chỉ là quản lý việc trong xưởng. Không tính là cán bộ lớn, còn huyện trưởng thì không giống rồi. Đó chính là quan phụ mẫu của Nam Bình rồi, quản lý cả huyện Nam Bình đấy.
Bây giờ em gái nhà mình trở thành quan phụ mẫu của Nam Bình rồi, điều này có thể không khiến người ta thấy hiếm lạ sao?
Lâm Tuyết Cúc trực tiếp khen một câu: “Em gái, chị đã nói mà, lúc đầu chị vừa bước vào cửa nhà họ Tô đã cảm thấy em cực kỳ khác người, cực kì có tiền đồ.”
Sau đó cô ta còn thúc thúc Tô Đại Trụ, Tô Đại Trụ gật đầu: “Đúng đúng đúng.”
Tô Tam Trụ cũng lanh trí: “Em gái chính là người có tài gánh vác việc nước nhà.”
Tô Thu Nguyệt nói: “Vừa nhìn là em gái đặc biệt, không phải người tầm thường.”
Tô Nhị Trụ nói thẳng: “Mấy người đều giả dối quá đi.”
Tống Ngọc Hoa cười, véo anh ta.
Lý Xuân Hoa đắc ý cười, sau đó nói: “Nịnh nọt cũng không có tác dụng, sau này thành thật chút cho mẹ, đừng gây thêm phiền phức cho em gái của mấy đứa. Hôm nay mẹ đi dạo một vòng bên ngoài, nghe được không ít chuyện, người ta đều nói em gái mấy đứa còn trẻ, còn là một nữ đồng chí, biết bao nhiêu người đang nhắm đấy. Không thể xảy ra một chút sai sót nào. Nếu như ai dám làm liên lụy em gái, bà đây đánh gãy hai chân của người đó.”
Tô Thiết Sơn nói: “Để tôi ra tay.”
Đôi chân của ba anh em đều run rẩy.
Tô Mạn cười nói: “Cha mẹ, đừng dọa anh chị nữa. Bây giờ anh trai, chị dâu nhà chúng ta đều giỏi như vậy, con tin tưởng họ. Chỉ cần mọi người chịu khó, cần mẫn làm việc, vẫn cầu tiến như trước kia là được.”
Ba người anh đương nhiên là không có ý kiến gì.
Vốn dĩ họ cũng dựa vào bản thân mình là tiến lên từng bước, em gái luôn nhắc nhở họ phải dựa vào chính bản thân họ.
Tô Thu Nguyệt thì đã được Tô Mạn tôi luyện ra, bản thân cô ta đã tiến bộ có bản lĩnh rồi.
Trong khi chị dâu cả Lâm Tuyết Cúc là người ủng hộ trung thành của Tô Mạn thì Tống Ngọc Hoa lại nghe lời cô vô điều kiện, thậm chí chị dâu thứ ba Từ Hiểu Lệ cũng phải khuất phục trước sự uy nghiêm của Tô Mạn từ rất sớm.
Lý Xuân Hoa còn đặc biệt bổ sung thêm: “Mấy đứa cháu cũng vậy, lo học hành cho tốt, đừng để người ta nói trẻ con nhà huyện trưởng Tô là đồ đần độn.”
Tiểu Thạch Đầu có ngoại hình giống Lâm Tuyết Cúc và Tiểu Thảo giống Tô Đại Trụ: “……”
Tiểu Mễ Lạp nói: “Bà nội, cháu không phải đồ đần độn, cháu thi được một trăm điểm.”
Lý Xuân Hoa cười xoa mặt cô bé: “Mễ Lạp nhà chúng ta vẫn là thông minh nhất.”
Tô Nhị Trụ tự hào nói: “Còn không phải sao, lúc nhỏ ở cùng với con ở rìa chuồng lợn mà lớn lên đấy. Lúc nhỏ đã biết nói chuyện với lợn.”
Người nhà họ Tô: “……”
….
Buổi tối về đến phòng, Tô Mạn nhìn thanh tiến độ đã tăng thêm một phần trăm.
Trước đây cô rất bài xích việc thay đổi. Hiện tại cô phát hiện ra, dường như sau khi thay đổi thì cũng không ảnh hưởng gì đến cuộc sống của cô.
Thậm chí hình như trên người có thêm thứ gì đó khiến cô cảm thấy không tồi.
789 chạy tới hỏi cô: “Ký chủ, cô có cảm xúc như thế nào?”
Tô Mạn nhìn vào bản đồ Nam Bình: “Có thể tin tưởng, thế giới này vẫn còn chút lương tâm.”
789 không nói gì.
Nó cảm thấy ký chủ của mình và thằng nhóc nhân loại kia ngu ngốc giống nhau, rất dễ thỏa mãn.
Trước đó nó cho rằng ký chủ rất máu lạnh, nhưng dần dần nó phát hiện chỉ là bề ngoài của ký chủ được bao bọc bởi một lớp băng dày thôi, rất dễ tan chảy.
Thậm chí cô còn chẳng yêu cầu mấy công nhân kia bỏ ra thứ gì vì cô, đơn thuần là biểu đạt tình cảm thôi là ký chủ đã thỏa mãn rồi.
Ngày hôm sau rời khỏi xưởng, Tô Mạn chính thức đi nhậm chức.
Bí thư Cao đi, nhưng thư ký thì ở lại.
Dẫu sao lần này bí thư Cao được thăng chức cũng bởi vì Nam Bình có thành tích không tồi. Mà thư ký Tôn của bí thư Cao lý lịch chưa đủ nên không thể sắp xếp được vị trí nào tốt cả.
Tô Mạn không hề để ý mà nhận thư ký này. Cô cũng lười phải bồi dưỡng thêm cho mình một thư ký. Thư ký Tôn là thư ký khi lão Cao còn là huyện trưởng, rất quen thuộc với huyện, quan hệ cũng tốt. Khi lão Cao đi thì đã giao lại những mối quan hệ ở bên này cho Tô Mạn. Vậy nên đương nhiên Tô Mạn cũng sẽ không xem anh ta như người ngoài.
Còn thư ký Tôn từ một thư ký bí thư biến thành thư ký huyện trưởng. Vốn dĩ là có chút “tủi thân”, nhưng vừa nghe sẽ được làm việc với Tô Mạn thì vui vẻ đồng ý.

Bạn cần đăng nhập để bình luận