Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 262 - Mua thịt




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Tô Mạn cười gật đầu: “Được, chỉ đạo viên Thôi có ý chí mạnh mẽ như vậy thì tốt. Nhưng vì để sau này có sức nung gạch thì bây giờ vẫn phải ăn chút gì ngon chút. Anh đưa hộp cơm qua đây để tôi bỏ thịt mà anh nhờ tôi mang về.”
Muốn ngựa chạy, vẫn phải cho ngựa ăn cỏ.
Thôi Hướng Bắc: “…”
Một bát thịt đầy ắp, Thôi Hướng Bắc nhìn đến nỗi đôi mắt tròn xoe. Cô chủ nhiệm nhỏ này thật sự mang thịt về cho anh.
Thấy Tô Mạn cầm hộp cơm muốn đi, anh vội nói: “Chuyện đấy, hay là ăn cùng nhau nhé?” Nói xong thì gương mặt anh có chút ngại ngùng.
Tô Mạn tưởng là anh cảm thấy ăn đồ của đồng chí nữ đem về ngại, thoải mái vẫy tay: “Không cần, tôi ăn ở trên huyện rồi. Đây là tôi mang về cho anh, trước đây chăng phải đã nói rồi mà, khấu trừ vào tiền lương của anh là được rồi. Còn phiếu thịt thì dùng mấy phiếu khác của anh. Anh yên tâm ăn đi.”
Hiếm khi chủ động mời người ta cùng ăn thịt, vậy mà người ta cứ thế từ chối.
Thôi Hướng Bắc cầm theo hộp cơm, có chút không thấy ngon miệng nữa.
Nhưng dù sao cũng là chủ nhiệm nhỏ người ta mang về cho, không ăn không tốt lắm. Anh cầm theo hộp cơm đặt bên cạnh lò nung để làm ấm.
Chờ sau khi thịt được hâm nóng, anh ăn một miếng, nhất thời ánh mắt đều phát sáng.
Thịt chủ nhiệm nhỏ này mua còn ăn rất ngon!
Anh ăn một phần, còn một phần giữ lại. Chuẩn bị buổi tối mang về nhà cho thím Ngưu ăn. Ở trong nhà bà cụ người ta. Có ít đồ ăn cũng không thể ăn mảnh được.
Sau khi cất kỹ hộp cơm, anh tràn ngập sức sống tuyên bố với công nhân lò gạch, vì đuổi kịp nhiệm vụ, lò gạch không thể ngừng lại. Về sau thay phiên bố trí người trực ban trông coi. Tranh thủ nung nhiều gạch.
Sau khi công nhân lò gạch nghe được, lại là một mảnh kêu rên, sau đó lại hăng hái kêu hai tiếng.
Kêu rên là bởi vì vất vả. Nhưng cũng bởi vì vất vả, vậy mới chứng tỏ rằng lò gạch sẽ mở lâu dài. Nếu công nhân nhàn rỗi, thế mới khiến người ta lo lắng.
Bởi vì lò gạch tăng ca thêm giờ để nung gạch, ngược lại khiến tốc độ xây nhà của đại đội sản xuất phía dưới công xã bên kia cũng nhanh hơn một chút.
Dù sao chỉ cần có gạch sung túc, dưới tình huống không thiếu nhân lực, xây dựng rất nhanh.
Hơn nữa cũng không phải xây nhà cao tầng, chỉ là nhà đơn mà thôi.
Chỉ cần gạch ngói dồi dào, thời gian ba bốn ngày có thể xây lên một căn nhà.
Nhìn thấy tốc độ như vậy, Lý Xuân Hoa cũng rất vui vẻ. Từ sau khi trong đội bắt đầu xây nhà cửa, mỗi ngày bà đều ở cửa nhà mình nhìn nhà người ta xây nhà cửa, mỗi lần thấy đều là vẻ mặt hâm mộ ghen tị, cuối cùng đều phải nhịn không ngừng vỗ vào lòng bàn tay mình, thầm mắng mình lúc trước cũng thật sự quá vô dụng. Sao mà không rút được số thứ tự tốt chứ.
Bây giờ tốc độ của lò gạch bên kia nhanh hơn, làm cho thời gian nhà mình được xây nhà càng ngày càng gần, điều này khiến trong lòng bà hạnh phúc. Sau đó chỉ huy các con trai đào nền móng. Những nền đất này đều là tìm trong đội xin được. Ngay bên cạnh nhà mình, ban đầu phía trước sân của nhà họ Tô có hàng rào vây quanh. Bây giờ hàng rào cũng phải dỡ xuống. Chuẩn bị bắt đầu xây hai căn nhà ở hai bên, phía trước bao vây lần nữa, có hơi giống kiểu dáng của tứ hợp viện.
Bà đã nghĩ tốt rồi, chờ xây nhà xong, nhà mới thì cho hai đứa con gái mỗi người ở một phòng, để thằng ba đi ở nhà cũ.
Bà bất công thiên vị rõ ràng như vậy, người trong nhà cũng không ai dám có ý kiến.
Nền đất của nhà họ Tô bên này đào mười ngày, mới đào xong.
Mới vừa đào móng xong, thì đến lượt nhà bọn họ bên này chuyển gạch.
Không cần nhà họ Tô đi kêu, mọi người đã nhiệt tình đến giúp đỡ. Chuyện xây nhà lần này, rất nhiều người biết là Tô Mạn đề xuất xây lò gạch, đều nhớ kỹ cái tốt của cô. Lúc này đương nhiên cũng là có qua có lại mới toại lòng nhau.
Không chỉ đại đội bên này xây nhà vô cùng náo nhiệt, xưởng quần áo trong huyện bên ấy cũng bắt đầu náo nhiệt sôi nổi chuẩn bị xây nhà cửa.
Từ sau khi Tô Mạn giúp đỡ đưa ra chủ ý, xưởng trưởng Chu với lãnh đạo xưởng mở họp, sau khi xác định quyết định xây nhà này, thì bắt đầu khảo sát tình huống nhà ở trong xưởng, thống kê số lượng nhà ở.
Sau khi hoàn thành những công việc này, lại dựa theo bản kế hoạch mà Tô Mạn đề nghị làm một cuộc khảo sát dân ý.
Kết quả phát hiện, trong cuộc khảo sát dân ý trăm phần trăm mọi người hy vọng trong xưởng có thể bố trí nhà ở.

Bạn cần đăng nhập để bình luận