Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 433 - Từ chức




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
“Tiểu Tô à, tốc độ hoàn thành của cháu nhanh quá, đúng là vượt xa khỏi dự liệu của chú.”
Sau khi bí thư Lâm nhìn thấy danh sách, gương mặt lộ ra nụ cười.
Đôi mắt tràn đầy tâm trạng vui vẻ.
Từ khi Tô Mạn lên huyện xây xưởng, đã phát triển đến mức này rồi.
Ba tháng.
Chỉ dùng có ba tháng thôi.
Nếu như trước đây nghe có người nói có thể không cần dựa vào sự trợ giúp của tổ chức, chỉ cần dùng ba tháng để lập nên một xưởng 100 công nhân, ông ấy tuyệt đối không dám tin.
Nhưng bây giờ nhìn sự thật bày ra trước mắt. Không thể không tin.
Hơn nữa tiềm lực của xưởng gia dụng rất lớn, trong tương lai vị thế sẽ phát triển tới nỗi không thể cản được. Bí thư Lâm tin rằng, xưởng này sẽ trở thành trụ cột công nghiệp của Nam Bình.
Ông ấy cảm thấy lúc đầu đưa Tiểu Tô tới huyện là một quyết định thực sự sáng suốt.
“Tiểu Tô à, chú muốn thay tổ chức thưởng cho cháu. Cháu muốn thưởng gì nào?”
Tô Mạn cười nói: “Cháu không cần gì cả, đây đều là chuyện cháu nên làm. Cháu chỉ muốn mời các vị lãnh đạo đến tham quan công tác chỉ đạo, để những công nhân mới đến càng thêm tự tin.”
Bí thư Lâm nói: “Đây là chuyện trước đây chú đã đồng ý, chắc chắn sẽ đi. Đến lúc đó sẽ đi hết. Cũng không cần phải tiếp đón gì đâu, xưởng mới ổn định, không thể thêm lộn xộn được.”
Tô Mạn biết bí thư Lâm là người không thích làm phô trương, cũng không khách sáo: “Vậy cháu chuẩn bị chút trà thôi, không chuẩn bị gì thêm nữa.”
Bí thư Lâm mỉm cười gật đầu: “Càng đơn giản càng tốt. Vậy chuyện đó cứ quyết vậy đi. Có điều những thứ thưởng khác vẫn phải đưa cho cháu. Huyện muốn cho cháu một thông báo khen thưởng, ghi vào trong hồ sơ của cháu. Ngoài ra còn cho cháu một huy chương thưởng cho cá nhân tiên tiến. Còn những cái khác thì cháu có thể đề cử.”
Tô Mạn nghĩ một lúc, có chút hơi ngại nói: “Thật ra cháu có một nguyện vọng, cháu muốn đi học. Chú biết rồi đấy, học lực của cháu chỉ ở cấp hai. Bên dưới là một đống học sinh cấp ba và trung cấp, cháu thấy chột dạ.”
Bí thư Lâm không ngờ rằng Tô Mạn còn có suy nghĩ thế này bèn cười nói: “Học sinh cấp hai thì sao? Lão Cao bên xưởng gạch đến cả cấp hai còn chưa học xong.”
“Đó là thời kỳ đặc thù, bây giờ đã hòa bình rồi, phải đi học mới tốt. Trước đây vì quá bận nên cháu không có thời gian. Bây giờ xưởng đã khá ổn định rồi, cháu muốn đi bồi dưỡng.”
“Cháu nói lớp định hướng cán bộ của huyện sao?”
Tô Mạn mỉm cười gật đầu: “Năm nay đã khai giảng được một tháng rồi, nhưng cháu cảm thấy bản thân có thể đuổi kịp tiến độ. Cháu thấy bản thân có thiên phú học tập.”
Lớp đào tạo cán bộ này là lớp đào tạo cán bộ thành lập nhằm hướng đến những cán bộ có học lực thấp cần thêm văn bằng.
Dẫu sao trước đây lúc đánh trận, rất nhiều cán bộ chưa học được bao nhiêu, mặc dù có năng lực nhưng học lực không đủ thì không được. Thế là thành lập lớp đào tạo vào ban đêm và cuối tuần, các cán bộ đi tới đó lên lớp tiếp thu kiến thức. Sau khi kết thúc học tập thì có được bằng cấp. Bằng là trung cấp chuyên nghiệp. Dẫu sao học lên trung cấp chuyên nghiệp là vì phân phối công việc, nếu đã làm việc rồi, mà còn là nhân tài ưu tú của đơn vị, đương nhiên cũng đủ tư cách nhận bằng
Danh ngạch cũng khá ít, mỗi lớp học chỉ có khoảng 30 người.
Tô Mạn là một xưởng trưởng cũng có thể tự sắp xếp để đi, có điều cô cảm thấy nếu có thể được lãnh đạo sắp xếp cho thì càng thích hợp hơn.
Đương nhiên bí thư Lâm sẽ không từ chối, trái lại còn thêm xem trọng Tô Mạn hơn. Đồng chí này tuổi còn trẻ, năng lực của bản thân tốt nhưng không ngạo mạn chút nào. Còn nhớ đến cả việc nâng cấp bản thân, là một đồng trí trẻ tuổi ưu tú.
“Mặc dù đã khai giảng, nhưng vẫn có thể sắp xếp. Chẳng qua cháu phải nỗ lực một chút để theo kịp tiến độ.”
Tô Mạn vui vẻ nói: “Chỉ cần có thể học tập, khổ thế nào cháu cũng không sợ.”
Nói xong chuyện xưởng và học tập, tâm trạng Tô Mạn hớn hở, lại nghĩ tới hai chuyện khác nữa.
Cô muốn xin phép bí thư Lâm, xin thôi việc ở bộ phận tổ chức, sau này chuyên tâm làm xưởng trưởng. Ngoài ra cũng không ở trong khuôn viên huyện ủy nữa, chuẩn bị chuyển đến xưởng, tiện cho công việc.
“Cháu không làm ở bộ phận tổ chức nữa mà chiếm dụng vị trí này thì không công bằng cho những đồng chí khác. Nếu đã không phải là đồng chí của bộ phận tổ chức nữa thì cháu cũng không tiện sống tại đây.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận