Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 624 - Đến tham quan




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Tô Mạn cũng vui vẻ nói cảm ơn, cảm ơn các lãnh đạo ủng hộ Nam Bình.
Rời khu chính phủ bên này, huyện trưởng Triệu thở phào một cái: “Tiểu Tô à, vừa nãy lá gan của cháu cũng thật lớn, cái gì cũng nói được, bộ không sợ lãnh đạo không vui hả?”
“Hết cách rồi, chuyện này chúng ta phải nhanh nhanh làm. Lời này chú không tiện nói, cháu có thể nói. Đến lúc đó nhiều lắm chính là cháu bị phê bình mà thôi. Cháu là một nhân vật nhỏ bé, cũng không có gì ghê gớm. Chỉ cần bên chú không bị ảnh hưởng là được.” Tô Mạn nói mình rất có tinh thần hy sinh. Thật ra chẳng qua là nhìn người bày món mà thôi.
“Về sau cháu vẫn phải chú ý chút, người trẻ tuổi cũng đừng bởi vì đắc tội với người ta, làm lỡ tiền đồ.” Huyện trưởng Triệu khó có khi nói một câu thiệt tình.
Tô Mạn vội vàng đồng ý: “Cám ơn sự quan tâm của lãnh đạo, cháu nhất định nhớ rõ.”
Hai người tìm một khách sạn quốc doanh ăn cơm, Tô Mạn dẫn huyện trưởng Triệu đến khách sạn quốc doanh quen thuộc ăn cơm.
Người phục vụ đó còn nhớ rõ Tô Mạn, người quen đến đãi ngộ nhất định khác biệt, muốn gì có đó, lại giới thiệu món ngon.
Huyện trưởng Triệu có chút chết lặng đối với Tô Mạn có nhiều mạng lưới quan hệ.
Tiểu Tô này cũng quen thật nhiều người.
Cho dù ông ta làm huyện trưởng, đến tỉnh thành này, vẫn tìm không thấy thể diện. Tiểu Tô ở đâu cũng được chào đón.
Hai người vừa ăn vừa nói chuyện công việc. Huyện trưởng Triệu hỏi Tô Mạn, buổi chiều có muốn đi chào hỏi lãnh đạo trong tỉnh hay không.
Tô Mạn nói: “Hãy cứ từ từ đi, chờ ngày mai chuyên khu bên ấy có tin tức. Lại đi chào hỏi lãnh đạo. Nếu hôm nay đi, cũng chỉ có thể xem như cá nhân chào hỏi, hiệu quả không tốt. Chờ ngày mai chuyên khu đồng ý rồi, đến lúc đó chúng ta cũng có thể ở trước mặt lãnh đạo tỉnh lôi kéo cả chuyên khu bên ấy. Một huyện Nam Bình sẽ không khiến cho tỉnh coi trọng, nhưng nếu là chuyên khu, thì sẽ càng được coi trọng hơn.
“Hôm nay chúng ta đi chào hỏi bí thư trước, thăm dò thời gian ngày mai đã, tránh cho chạy uổng công.”
Buổi chiều một mình huyện trưởng Triệu hành động, Tô Mạn cũng không nhàn rỗi, mua chút đồ, mang theo đi chào hỏi xưởng gia dụng của tỉnh thành.
Bây giờ cả tỉnh Hồ Giang, cũng chỉ có hai nhà xưởng gia dụng là xưởng gia dụng tỉnh thành với xưởng gia dụng Nam Bình.
Xưởng gia dụng tỉnh thành là xưởng lớn ngàn người. Xưởng gia dụng Nam Bình của Tô Mạn có hơn năm trăm người. Địa vị của hai nhà xưởng vẫn kém nhau một khúc.
Nếu muốn dựng lên quê hương đồ gia dụng Nam Bình, lãnh đạo trong tỉnh chắc chắn sẽ cân nhắc chuyện của xưởng gia dụng tỉnh thành bên này.
Cô phải nghe ngóng tình hình.
Bởi vì năm mới mùng một, nhiều lãnh đạo cũng không ở trong xưởng, trái lại có một xưởng phó quản lý sản xuất chủ trì đại cục. Biết xưởng trưởng xưởng gia dụng Nam Bình lại đây chúc tết. Xưởng phó tự mình tiếp đãi Tô Mạn.
Vị xưởng phó này có chút tò mò đối với xưởng gia dụng Nam Bình, càng bởi vì đà hưng thịnh bây giờ của xưởng gia dụng Nam Bình, cho nên trong lòng nổi lên chút tâm tư, vì thế khi Tô Mạn đề xuất đi thăm trong xưởng một chút, lập tức đồng ý. Muốn cho Tô Mạn xem quy mô của xưởng gia dụng tỉnh thành bọn họ, để xưởng nhỏ Nam Bình bọn họ mở mang tầm mắt. Vì thế dẫn Tô Mạn đến phân xưởng sản xuất.
Tô Mạn tỉ mỉ quan sát, phát hiện xưởng gia dụng tỉnh thành không hổ là xưởng lâu đời, làm việc theo một khuôn mẫu. Nhưng bọn họ không coi trọng bồi dưỡng người trẻ tuổi, đều là các lão thợ cả tự mình làm, học việc chỉ có thể ở bên cạnh làm việc vặt nhìn một chút. Mà không phải như xưởng gia dụng Nam Bình yêu cầu, thợ cả phải tỉ mỉ dẫn dắt học việc, còn yêu cầu nhiệm vụ. Nếu không dẫn dắt được, sẽ không thể thăng chức lên trên. Cho nên khi mỗi một thợ cả dạy học việc đều vô cùng kỹ lưỡng.
Đây là ưu thế của Nam Bình. Xưởng gia dụng tỉnh thành phục chế không được. Những thợ cả đó ở trong xưởng mấy chục năm, đã quen với hình thức này, nếu ép buộc yêu cầu, sẽ chỉ khiến công nhân bất mãn.
Mà Nam Bình là nhà xưởng mới, công nhân cũng mới, Tô Mạn lập ra quy tắc cho bọn họ, thì là bọn họ tuân thủ ngay từ đầu.
Trừ cái này ra, Tô Mạn còn phát hiện, hình thức sản phẩm của xưởng gia dụng Nam Bình bên đây mười năm như một.
Kiểu dáng còn đều là kiểu dáng đó.
Đây là bởi vì không có cạnh tranh nên không có cải tiến. Mặc kệ đồ dùng trong nhà của xưởng gia dụng tỉnh thành có đẹp không, luôn sẽ có người mua. Mặc dù có sự cạnh tranh của xưởng gia dụng Nam Bình, cũng sẽ không chiếm trước tất cả thị trường.

Bạn cần đăng nhập để bình luận