Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 437 - Chuyển nhà




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Ngôi Tiểu Hội đáp: “Thực sự phục căn phòng này. Có điều căn phòng đơn kia của tôi cũng tốt.”
Ngoài việc không có phòng khách thì những thứ khác đều ổn.
Tô Mạn cười nói: “Mọi người cũng phải nỗ lực, xưởng gia dụng chúng tôi biết cô có thành tích, nhận được tán thành, đến lúc đó thì đều có thể sống trong một căn phòng tốt.”
Tô Mạn rất quan tâm đến khối quản lý của xưởng. Cô cảm thấy không cần tỏ ra cùng nhau chịu khổ với công nhân mới được. Hơn nữa như thế khiến công nhân trong xưởng không có tính tích cực, dù sao thăng chức lên thì cuộc sống vẫn thế. Tô Mạn sẽ ra sức khuyến khích, dành ưu đãi cho những người ưu tú, có năng lực, để những công nhân khác biết rằng, nếu như nỗ lực thì có thể đạt được những thứ xứng đáng.
Đối với việc chia phòng đơn ở ký túc xá, Tô Mạn cũng làm như thế. Ngoài quản lý nhân viên, những người công nhân có đóng góp có xưởng cũng được phân.
Mấy cô gái hưng phấn tới nỗi đỏ cả mặt. Ai mà không hy vọng có được ngôi nhà của mình.
Buổi tối ngủ trong ký túc xá của mình, Tô Mạn cảm thấy đó mới là cuộc sống thoải mái.
Từ khi đến thời đại này cho tới hiện tại, cô mới coi như là sống một cuộc sống tốt hơn một chút.
Vào buổi tối, cô lấy ra đèn mà mình tự mua, sáng hơn mấy cái bóng đèn ở thời đại này.
Rồi lại lấy sách vở ra ôn tập, chuẩn bị thật tốt để hai ngày nữa vào lớp đào tạo học tập. Trước khi ngủ cô còn uống thêm sữa bò.
Tô Mạn vô cùng đắc chí nằm trên giường, cô cảm thấy đây mới là một cuộc sống tốt. Trước đây chỉ là tạm bợ thôi.

Tuy đã rời khỏi tổ chức rồi, nhưng chuyện của Tô Mạn bên đó vẫn không ít.
Phải đến lớp bổ túc, còn phải chuẩn bị cho chuyện các lãnh đạo đến tham quan.
Các đồng chí ở xưởng biết được các lãnh đạo đến tham thì đều rất hưng phấn.
Dẫu sao các lãnh đạo cũng bằng lòng đến, điều này đã đủ nói lên rằng các lãnh đạo coi trọng xưởng. Điều này cũng nói lên rằng xưởng gia dụng của bọn họ chính xác là một đơn vị quan trọng ở huyện Nam Bình.
Rất nhiều công nhân đến từ công xã thì khỏi phải nói, trước đây cán bộ to nhất từng được gặp là bí thư công xã, hiện tại đến cả bí thư huyện ủy đều có thể gặp.
Tô Tam Trụ phấn khởi xoa tay. Mỗi ngày đều cảm thấy may mắn vì mình đã đến huyện.
Trước mắt, Tô Mạn nghiêm khắc nói về mấy hạng mục công việc cần chú ý. Phải chú trọng tinh thần của bản thân, không được chán nản bơ phờ. Phải biểu hiện tích cực hướng về phía trước, phải chú ý cách ăn mặc của bản thân, chúng ta là những người làm việc thô kệch nhưng không thể mặc trang phục không chỉnh tề sạch sẽ. Nhất định phải chăm thay và giặt đồ.
Sau khi nói chuyện xong, Tô Mạn bảo các công nhân đi làm việc, bản thân thì sắp xếp các cán bộ ở lại bàn bạc.
“Tôi sắp phải đi tham gia các lớp bổ túc, mặc dù thời gian lên lớp là buổi tối, nhưng tinh lực chắc chắn không thể như lúc trước được, vậy nên các bộ phận nhất định phải chú ý. Chủ nhiệm Trần của bộ phận sản xuất phải chú ý, chất lượng thứ nhất, sản lượng thứ hai. Thứ chúng ta làm là sự truyền miệng. Nếu truyền miệng không tốt, sản lượng có nhiều thì cũng không ai cần.”
Trần Minh Hoa nghiêm túc gật đầu: “Chú sẽ bố trí người kiểm tra chất lượng, kiểm tra thật tỉ mỉ.”
“Bộ phận tiêu thụ, tình hình mua bán ở các huyện cũng coi như ổn định rồi, nhưng dịch vụ sau bán hàng nhất định phải làm tốt. Chúng ta cam kết rằng có thể bảo hành, nếu khách hàng tìm đến thì phải sửa, không được làm mất danh tiếng của xưởng.”
Tưởng Hiểu Lượng lập tức đứng dậy: “Tôi đã bố trí nhân viên chuyên về dịch vụ sau bán hàng, theo dõi sát sao công việc này.”
Tô Mạn gật đầu, rồi lại nói với Đinh Linh: “Đinh Linh, mỗi ngày em đều phải trao đổi với các ban, gặp phải vấn đề gì phải lập tức phản hồi.”
“Vâng, xưởng trưởng Tô.” Đinh Linh lập tức nghiêm túc đáp.
“Ban hậu cần, công tác tiếp đãi lãnh đạo đến tham quan lần này phải làm cho tốt.”
Hiện tại ban hậu cần vẫn chưa tìm được nhân viên chủ quản, đành để Ngô Tiểu Hội quản lý trước. Ngô Tiểu Hội đáp: “Tôi sẽ làm tốt công tác tiếp đãi.”
Bố trí xong công việc ở xưởng, Tô Mạn cũng không lo lắng nữa. Sau giờ tan làm buổi chiều, cô đến lớp bổ túc báo danh.
Lớp bổ túc ở tỉnh cũng ở trong trường trung cấp huyện. Chỉ có điều thời gian lên lớp không giống nhau.
Thời gian lên lớp là sáu giờ tối và chín giờ tối. Bình thường cuối tuần còn phải lên lớp nửa ngày.

Bạn cần đăng nhập để bình luận