Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 241 - Kỹ thuật cao




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Thôi Hướng Bắc đáp: “Đúng vậy, đây là kỹ thuật nuôi lợn cao cấp. Phải cho chúng nó sinh hoạt trong môi trường sạch sẽ khỏe mạnh, để chúng nó duy trì tâm trạng sung sướng. Như vậy sẽ có hứng thú, cũng dễ vỗ béo.” Anh nói xong, dứt khoát lấy ra một cây bút với một tờ giấy, viết những việc mỗi ngày Tô Nhị Trụ cần làm.
Sau khi viết xong đưa cho Tô Nhị Trụ.
Bây giờ Tô Nhị Trụ cũng biết rất nhiều chữ, lấy lại đây nhìn xem, nhất thời vẻ mặt nứt ra.
Mỗi ngày anh ta đều phải đi cắt cỏ lợn, nghiền thân ngô. Sau đó chính là nấu nước cho lợn, dọn phân cho nó, rửa chuồng lợn, còn phải thuận tiện tắm cho lợn một cái.
Anh ta nuôi con nít cũng không nhiều chuyện như vậy.
Thanh niên trí thức Thôi này sẽ không phải do không tìm được đối tượng, bèn xem lợn như con mình mà nuôi đấy chứ.
….
Tô Nhị Trụ rất muốn từ chối công việc này, vô cùng, vô cùng muốn. Nhưng mà ở trước mặt Thôi Hướng Bắc, anh ta không dám nói không làm.
Buổi chiều, sau khi làm việc theo yêu cầu của Thôi Hướng Bắc xong, anh ta nhìn đám lợn con được mình phục vụ như phục vụ tiểu tổ tông vậy, trong lòng suýt nữa phun ra ngụm máu rồi.
Anh ta thật sự chưa hiếu thảo với cha anh ta như vậy bao giờ.
Lại nhìn sang Thôi Hướng Bắc, cái tên thanh niên trí thức Thôi đó đã đánh quyền xong, đang đọc sách. Trong lúc đọc sách, anh ta nhìn thức ăn nấu cho lợn trong nồi sắt. Vừa nhìn vừa cảm khái bảo không có thức ăn dành riêng cho lợn, còn hơi thiếu thốn.
Không sai, cả buổi chiều, thanh niên trí thức Thôi chỉ làm chút việc này.
Nếu như là lúc trước, Tô Nhị Trụ nhất định sẽ không nói lời nào mà xông đến, sau đó cho Thôi Hướng Bắc biết sự lợi hại của anh ta, ông đây không phải là kẻ hèn để cậu sai khiến như thế đâu.
Nhưng mà nghĩ đến sức mạnh cường bạo của Thôi Hướng Bắc, lần này anh ta chỉ có thể nhận thua. Không dám cãi nhau trước mặt Thôi Hướng Bắc, cho nên vào những lúc tan làm mới có thể thắc mắc hỏi: “Thanh niên trí thức Thôi, các người làm nhân viên chăn nuôi, bình thường làm cái gì thế?”
Ý chính là, cậu là một nhân viên chăn nuôi, cậu phải làm việc. Không phải ngồi chơi không. Công điểm của nhân viên chăn nuôi cao lắm đấy, mỗi ngày đều nhận được toàn công điểm.
Thôi Hướng Bắc mất kiên nhẫn, nói: “Không thấy tôi đang học sao. Nhân viên chăn nuôi, chính là phụ trách dùng kĩ thuật để nuôi lợn cho tốt. Tôi đọc sách, cũng là đang học hành.”
“Thế lúc nãy cậu đánh quyền?”
“……Tôi chỉ là đang thư giãn mà thôi, như thế có ích cho tôi học hành.” Thôi Hướng Bắc có lòng nhắc nhở: “Đồng chí Nhị Trụ, anh là người mà đội sắp xếp đến hỗ trợ công việc. Anh không thể có ý kiến gì được, nếu không anh sẽ giống như em gái anh nói vậy, tư tưởng giác ngộ không cao.”
Tô Nhị Trụ: “……”
Kìm nén một bụng, Tô Nhị Trụ tức giận quay người đi. Anh ta quyết định rồi, ngày mai không đến nữa! Người nào đến người đó là kẻ ngốc, người nào đến người đó là cháu trai!
Sau khi Tô Nhị Trụ rời đi, Thôi Hướng Bắc bắt đầu cho lợn ăn.
Dùng muôi xới thức ăn cho vào mỗi máng lợn một ít. Thức ăn cho lợn vừa mới nấu xong thơm phức, thức ăn vừa rơi xuống máng lợn thì đám lợn con hớn hở chạy đến ăn.
Nhìn thấy chuồng lợn sạch sẽ và con lợn trông trắng và mềm, Thôi Hướng Bắc thấy tâm trạng thoải mái, dễ chịu.
“Nuôi lợn cũng không khó như thế nhỉ.”
Thôi Hướng Bắc biết, đây đều là sức mạnh của khoa học kĩ thuật. Cho nên anh nhất định phải nghiên cứu thêm về khoa học kĩ thuật nuôi lợn, tranh thủ nâng cao kĩ thuật ngành này, sau này bản thân sẽ phụ trách mảng kĩ thuật này thôi. Còn mấy việc như xúc phân lợn, quét dọn chuồng, tắm cho lợn, hoàn toàn có thể để người khác làm được.
Tô Mạn tan làm, biết được đám lợn con đã được thả vào trong chuồng lợn rồi, cô tò mò đến ngoài chuồng lợn xem, cũng muốn xem thử Thôi Hướng Bắc rốt cuộc nuôi lợn như thế nào.
Lúc cô đến tới chuồng lợn, Thôi Hướng Bắc đã quay về rồi, chỉ còn lại đám lợn con đã ăn uống no say, đang ngủ ngáy trong đống cỏ khô.
Nhìn lợn con trắng múp sạch sẽ, chuồng lợn cũng gọn gàng, Tô Mạn kinh ngạc không thôi: “Không ngờ đấy, thanh niên trí thức Thôi này là một người chịu khó cần mẫn đấy. Cái này sao nhìn không giống nuôi lợn, mà giống như nuôi thú cưng vậy.”
Cô nhìn kĩ lại, còn nhìn thấy số hiệu trên người của những chú lợn này, từ số một đến số tám.
Lúc trước Tô Mạn cũng chưa nhìn thấy người khác nuôi lợn như vậy, cảm thấy khá hiếm lạ, cũng có chút tò mò về cách nuôi lợn này của Thôi Hướng Bắc. Không biết chuồng lợn này thật sự có thể nuôi tốt được không.

Bạn cần đăng nhập để bình luận