Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 299 - Xem thử




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Điều này chứng minh ngày trước anh bị áp chế đến sợ hãi như vậy, cũng thật sự không oan. Không phải anh quá ngốc, mà là xưởng trưởng nhỏ này quá lợi hại.
Dựa theo chuyện đã bàn bạc trước đó, ngay khi đối phương đang do dự không quyết, anh sẽ phụ trách kích động đối phương một chút: “Xưởng trưởng Tô, phía bên xưởng làm đồ sắt có khả năng cần phải cân nhắc một chút, thực ra so với xưởng làm đồ sắt, nhu cầu của chúng ta về thịt cũng rất lớn. Các xã viên cũng đã một thời gian dài rồi chưa được ăn chất béo. Hay là chúng ta liên hệ với bên trang trại chăn lợn một chút?”
Tô Mạn không đồng ý nói: “Chủ nhiệm Thôi, xưởng gia dụng chúng ta không lớn, lượng cung cấp có hạn, nếu như hợp tác với bên trang trại chăn lợn trước, vậy sau này muốn mua đồ dùng làm bếp, tôi sợ là không kịp. Còn nữa, tôi và chủ nhiệm Dương đang bàn bạc rất tốt. Chủ nhiệm Dương, chú đừng để ý, tính cách của chủ nhiệm Thôi bọn cháu có hơi nôn nóng. Chú đừng để ý anh ấy, chúng ta cứ từ từ bàn, đúng rồi, chú còn cảm thấy có chỗ nào có vấn đề không?”
“…” Chủ nhiệm Dương lại nhìn bảng báo giá đó thật cẩn thận: “Cái này trong khoảng thời gian ngắn, chú quả thực không thể trả lời các cháu được. Dù sao giá cả này cũng là do nhà xưởng quyết định. Phía bên chú chỉ phụ trách hậu cần, còn phương diện giá cả chú phải bàn bạc với những lãnh đạo khác trong xưởng. Hơn nữa chú cũng không biết thành phẩm gia dụng của các cháu thế nào.”
Tô Mạn đáp một cách tự tin: “Chủ nhiệm Dương yên tâm, đồ gia dụng của chúng cháu rất tốt, đều là chế tác thủ công. Hơn nữa còn đa dạng mới mẻ, hay là bây giờ chúng ta đi xem thử, đặt ở ngay cửa xưởng thôi.”
Ra ngoài chào hàng còn mang theo sản phẩm nữa.
Chủ nhiệm Dương cũng đến phục hai người trẻ tuổi này, cũng không biết công xã bên dưới đào tạo người trẻ tuổi này thế nào. Ngược lại tổ tiên của bọn họ chắc chắn không phải nông dân. Gia đình nông dân không thể đào tạo ra được người linh hoạt như thế.
Ba người cùng nhau ra đến cửa xưởng xem đồ gia dụng. Lúc này ông Lưu còn đang cầm một chiếc khăn lau đống đồ gia dụng đó. Đối với loại hành động này, ông ta làm không biết mệt, vừa làm, còn vừa nói chuyện với bảo vệ của xưởng làm đồ sắt ở bên cạnh.
Nhìn thấy đám người Tô Mạn đi ra, ông ta lập tức hô: “Xưởng trưởng Tô, chủ nhiệm Thôi. Các cháu xem chú lau đồ gia dụng này sạch cỡ nào này. Những đồng chí này đều đang hỏi thăm xem đồ gia dụng ở nhà xưởng chúng ta bán thế nào đấy.”
Bảo vệ đó nhìn thấy chủ nhiệm Dương đi qua, lập tức cúi đầu chạy mất.
Tô Mạn cười nói với chủ nhiệm Dương: “Xem ra, công nhân trong xưởng rất thích đồ gia dụng của bọn cháu.”
Chủ nhiệm Dương đáp: “Vẫn phải xem chất lượng sao mới được.”
Ông ta đi qua gõ vào bàn và ghế một cách thật cẩn thận, chất liệu gỗ không tồi, cũng cứng rắn. Hơn nữa vật liệu rất đầy, không giống đồ gia dụng mà một vài xưởng gia dụng làm ra, mặt bàn không đủ dày, nhà ai nóng tính một chút, vỗ một cái đã có thể vỗ nát rồi.
“Chủ nhiệm Dương, chú nhìn cửa tủ này của chúng cháu đi, có hai sự lựa chọn, thỏa mãn yêu cầu của toàn bộ công nhân.”
Tô Mạn kéo hai cánh cửa tủ ra, lộ ra cửa kéo ở bên trong.
Cô giới thiệu: “Nếu là phòng lớn, dùng loại mở hai cánh này rất có khí thế. Nhưng nếu như không tiện thì dùng loại cửa ở bên trong. Hơn nữa, chúng cháu còn thiết kế cả ngăn kéo ở trong tủ, ở đáy ngăn kéo chúng cháu chạm rỗng một lỗ, dùng để cất giày. Tuy tủ nhỏ, nhưng đầy đủ các phần. Đương nhiên, loại kiểu dáng có hơi phức tạp một chút này, giá cả sẽ đắt hơn một xíu. Nếu như muốn tiện lợi hơn, chúng cháu sẽ làm tiện hơn cũng được, chỉ cần các chú ra đơn, chúng cháu đều có thể làm ra được.”
“Còn cả cái bàn này nữa, chủ nhiệm Dương, chú đừng thấy nó trông thì nhỏ, thực ra chúng cháu cố tình làm ra kiểu đơn giản này, khá thích hợp cho gia đình có phòng không lớn. Nhưng trong nhà xưởng chúng cháu còn có một chiếc bàn vô cùng thực dụng, bình thường là loại bàn nhỏ này, nhưng có thể kéo dài kéo rộng ra, còn có một loại có thể biến thành bàn tròn.”
Hai loại phía sau đương nhiên vẫn chưa làm ra, Tô Mạn đã nói nguyên lý với những thợ mộc đó. Bản thân cô cũng không biết, nhưng các thợ mộc đang nghiên cứu. Loại kỹ thuật này không tính là khó, làm ra cũng không thành vấn đề.
“Bọn cháu còn định làm một loại ghế, bình thường là ghế, riêng vào buổi tối có thể kéo phẳng làm thành giường.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận