Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 297 - Bàn chuyện




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
“Nếu đã ăn rồi, vậy chú cũng không khách sáo nữa, chúng ta tới văn phòng uống chén nước đi.”
Chủ nhiệm Dương là chủ nhiệm hậu cần của xưởng làm đồ sắt. Bởi vì phải quản lý rất nhiều sổ sách, cho nên là một người ngồi trong một văn phòng nhỏ, lúc này cũng không có người ngoài.
Sau khi rót nước, chủ nhiệm Dương cũng không trực tiếp hỏi đám người Tô Mạn tìm ông ta bàn chuyện gì, mà là hỏi vòng vo: “Lần này tới bên tỉnh, có gặp phải khó khăn gì không?”
Thôi Hướng Bắc đặt chén nước xuống, cười đáp: “Ngược lại cũng không gặp khó khăn gì, chỉ là bên công xã chúng cháu lập một xưởng đồ gia dụng. Chuyện cụ thể sẽ do xưởng trưởng Tô của chúng cháu phụ trách.” Anh chỉ vào Tô Mạn: “Chuyện này vẫn phải để xưởng trưởng Tô nói với chủ nhiệm Dương rồi.”
Chủ nhiệm Dương vẫn luôn cho rằng Tô Mạn là theo Thôi Hướng Bắc cùng qua đây, dù sao cô thoạt nhìn cũng nhỏ tuổi hơn Thôi Hướng Bắc, hơn nữa còn là con gái, kết quả…
Đây còn là xưởng trưởng sao?
Tô Mạn mỉm cười, đáp: “Chào chủ nhiệm Dương, cháu là xưởng trưởng Tô Mạn của xưởng nung gạch số hai huyện Nam Bình. Chú cứ gọi cháu là Tiểu Tô là được. Lần này bọn cháu qua đây, quả thực là muốn bàn về chuyện của xưởng gia dụng.”
Khỏi phải nói, cái danh xưởng nung gạch số hai huyện Nam Bình này vẫn được xem là có chút vang dội, ít nhất cũng dễ nghe hơn lò gạch nhiều. Nghe được cái tên này, chủ nhiệm Dương nhìn Tô Mạn lại càng ngạc nhiên hơn, cảm thấy cô gái nhỏ này không phải trong nhà có người làm cán bộ lớn đấy chứ.
Vì thế ánh mắt ông ta nhìn Tô Mạn cũng giống như nhìn Thôi Hướng Bắc. Nhưng ông ta lại có hơi nghi ngờ, xưởng trưởng của xưởng nung gạch này, sao lại bàn chuyện của xưởng gia dụng?
Tô Mạn cũng không biết chủ nhiệm Dương này đang bổ sung cái gì trong đầu, mà nói tiếp: “Không giấu gì chủ nhiệm Dương, hiện giờ công xã chúng cháu có thành lập một xưởng gia dụng, chế tạo ra một lô đồ gia dụng, hình thức cũng xem như mới, chất lượng cũng chắc chắn tốt. Vốn dĩ chúng cháu muốn trực tiếp bán cho huyện. Nhưng còn không phải bởi vì bên trên vừa mới thông báo xuống dưới giải thể nhà ăn hay sao? Hiện giờ, trong nhà của những đồng chí xã viên đó của chúng cháu cần một lô đồ dùng nhà bếp, chúng cháu nghĩ đến sau này bán gia dụng xong cũng phải lên tỉnh mua đồ dùng nhà bếp, vậy còn không bằng giải quyết vấn đề luôn một lần, cho nên mới nghĩ đến việc trực tiếp bàn bạc với bên xưởng làm đồ sắt một chút, xem phía bên xưởng làm đồ sắt có cần đồ gia dụng hay không? Nếu như cần, chúng cháu chắc chắn sẽ ưu tiên cho xưởng làm đồ sắt trước.”
Chủ nhiệm Dương nghe xong lời nói của Tô Mạn, cảm thấy cô gái nhỏ này có khả năng không chỉ trong nhà có bối cảnh, mà còn có chút trình độ. Rõ ràng là tới tìm phía bên bọn họ chào hàng đồ gia dụng, nhưng lại nói như thể coi trọng nhà xưởng bọn họ lắm.
Ông ta cười bảo: “Chuyện này có hơi đột xuất, cháu nói như vậy, chú thật sự không biết có cần hay không, hiện giờ thiết bị trong văn phòng của nhà xưởng cũng đầy đủ rồi.”
Tô Mạn cười và gật đầu: “Cháu biết, thiết bị văn phòng trong xưởng gia dụng chắc chắn đủ, nhưng hôm nay khi cháu vào tỉnh, gặp được một vài công nhân, bọn họ nhìn thấy đồ gia dụng mà chúng cháu chở tới, cũng tìm chúng cháu nghe ngóng xem đồ gia dụng mua được ở đâu. Cháu thì nghĩ đến, có khả năng các đồng chí công nhân vẫn có nhu cầu. Chủ nhiệm Dương, chú nói xem, nếu như công nhân trong xưởng cần đồ gia dụng, hậu cần lại giúp bọn họ giải quyết vấn đề này, vậy trong lòng bọn họ chắc chắn cũng sẽ nghĩ hậu cần tốt, có đúng không ạ?”
Trước đó, chủ nhiệm Dương thật sự không ngờ đến một chi tiết công nhân này. Dù sao một chủ nhiệm hậu cần như ông ta, chỉ cần giúp trong xưởng giải quyết những vấn đề hậu cần, chứ mua đồ cho công nhân có liên quan gì đến ông ta đâu?
Nhưng nghĩ theo lời nói của Tô Mạn, nếu như bộ phận hậu cần bọn họ thật sự làm xong chuyện lớn này, giải quyết được vấn đề cho các đồng chí trong xưởng, vậy trong mắt công nhân, hình tượng của bộ phận hậu cần hiển nhiên sẽ càng tốt hơn.
Bình thường bỏ phiếu tuyển chọn, cũng có thể thêm chút ưu thế.
Thân là chủ nhiệm hậu cần, chủ nhiệm Dương cũng không phải người không có một chút chí tiến thủ nào. Nếu như có cơ hội có thể có được sự ủng hộ của người khác, trở thành lãnh đạo cao tầng hơn ở nhà xưởng, vậy đương nhiên cũng bằng lòng rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận