Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 245 - Thi 1




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Trong lòng anh cảm thấy học kĩ thuật nung gạch này cũng tốt. Nếu học được kĩ thuật này rồi, quay về sẽ làm nhân viên chỉ đạo kĩ thuật.
Còn về những con lợn bên đại đội, bình thường anh rút ít thời gian đến xem thử, chỉ điểm Tô Nhị Trụ làm là được rồi.
Sau khi có quyết định chắc chắn, anh yên tâm thanh thản mà học hành rồi.
Trong những tài liệu này đề cập đến rất nhiều số liệu của từng cấp độ.
Nhân viên chỉ đạo người ta giảng dạy cũng xem như là khá tỉ mỉ, người học cũng nghe giảng rất nghiêm túc. Dù sao đây cũng là lúc để cạnh tranh mà. Như lò gạch có mười mấy người của công xã bên kia, hoàn toàn không cần đến ba nhân viên kỹ thuật, cuối cùng sẽ chỉ chọn ra một người thôi.
Cho nên ba người học xong thì cũng không giao lưu gì với nhau, tự mình âm thầm tiếp tục tìm người học, hoặc là tự ôn lại.
Nội dung trong những tài liệu này, Thôi Hướng Bắc vẫn có thể hiểu được, thế mạnh của anh thiên về khoa học, ban đầu cũng dựa vào thành tích môn khoa học tự nhiên mới có thể thi đậu đại học. Cho dù có chút vượt qua khả năng, nhưng gọt giũa một thời gian sẽ giỏi thôi.
Anh không có âm thầm gặm cuốn vở ghi chép như hai người kia, mà đi giúp đỡ công nhân người ta làm việc.
Cũng giống như việc làm của trại nuôi lợn ở tỉnh thành vậy. Anh cảm thấy học thứ gì đó, thay vì học nhiều lý thuyết thì chi bằng làm chút việc thực tế. Ví dụ như lựa chọn lợn con, những nội dung miêu tả trong sách chỉ có thể dựa vào tưởng tượng, thật sự nhìn thấy lợn rồi, bạn chưa chắc có thể hiểu những điều trong sách người ta miêu tả có khác biệt gì với thực tế. Nói thẳng ra, lý thuyết phải đi đôi với thực hành.
Những công nhân của xưởng nung gạch kia nhìn chàng trai này đến giúp đỡ, mặc dù không thích nói chuyện, nhưng mà sức lực làm việc cũng rất mạnh, làm được hai ngày thì cũng đã quen với mọi người rồi. Đợi đến lúc Thôi Hướng Bắc hỏi họ, họ biết thì trả lời một tiếng, không biết thì cũng sẽ hỏi người khác giúp.
Thông qua phương pháp kết hợp lý thuyết với thực hành, dần dần Thôi Hướng Bắc đã làm quen được với môn khoa học nung gạch này.
……
Tô Mạn thấy mấy phần tử trí thức không quay về, thì trong lòng cô yên tâm. Bây giờ dồn hết tâm sức vào trong lò gạch bên này.
Hiện tại lò gạch bên này đã dọn dẹp ra rồi. Các thiết bị phương tiện lúc trước vẫn còn. Tô Mạn đi cùng với bác thợ của lò gạch lúc trước qua kiểm nghiệm lại. Đặc biệt nhấn mạnh vấn đề an toàn: “Nhất định phải đảm bảo sự an toàn cho công nhân. Nung gạch cũng quan trọng, nhưng an toàn của công nhân là trên hết. Trước khi khởi công, bảo người có kinh nghiệm mở cuộc họp, tổng kết về tai họa ngầm trong phương diện an toàn. Quay về tôi sẽ tìm đến huyện lấy một phần.”
Có sự sắp xếp của Tô Mạn, những công nhân nung gạch này chuẩn bị công việc gọn gàng ngăn nắp, đâu vào đấy. Chỉ đợi nhân viên chỉ đạo kỹ thuật quay về thì mở lò gạch đầu tiên.
Không chỉ có họ mong chờ nhân viên chỉ đạo kỹ thuật quay về, Tô Nhị Trụ cũng luôn trông ngóng Thôi Hướng Bắc về.
Vì để nuôi tám chú lợn con này cho tốt, có thể nói là anh ta đã lo hết lòng hết sức rồi.
Mặc dù Thôi Hướng Bắc đã sắp xếp nhiệm vụ công việc cho anh ta, nhưng mà nuôi lợn này cũng giống như nuôi con cái vậy, có sắp xếp tốt hơn đi nữa, nó cũng sẽ xảy ra một vài vấn đề nhỏ.
Ví dụ như đột nhiên nổi cáu, hai chú lợn ẩu đả với nhau.
Sợ chúng nó làm hại đối phương, Tô Nhị Trụ vội vàng chạy vào trong chuồng lợn can ngăn lại, lợn con cũng rất nóng nảy, ngăn ra rồi lại tiếp tục ẩu đả với nhau. Làm ầm đến nỗi Tô Nhị Trụ không có thời gian nghỉ ngơi.
Đợi đến tối tan làm, Tô Nhị Trụ lại nghe thấy một chú lợn hắt xì. Anh ta lập tức thấp thỏm không yên, vội vàng tắm nước nóng cho chú lợn này.
Lúc đi Thôi Hướng Bắc đã dặn dò kĩ rồi, nếu như anh quay về phát hiện những con lợn này mà mất một cọng lông nào thì sẽ tính sổ với anh ta.
Để không xảy ra vấn đề gì, Tô Nhị Trụ ngủ đến nửa đêm lại bò dậy xem thử những chú lợn này có xảy ra chuyện gì không.
Sau khi làm xong những việc này, anh ta sẽ không bao giờ ghen tị lương của nhân viên chăn nuôi người ta cao nữa. Đây đúng là không phải việc mà con người làm mà.
Dưới sự mong ngóng của mọi người, Thôi Hướng Bắc bọn họ cuối cùng cũng kết thúc kì học nửa tháng của mình.
Tô Mạn với bí thư Trình đích thân đến xưởng nung gạch trong huyện. Đương nhiên không phải vì đón người, mà là để tiến hành khảo nghiệm trước khi bắt đầu làm việc.

Bạn cần đăng nhập để bình luận