Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 565 - Gọi đến




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Mình vừa mới tới, cái gì cũng không có, có muốn làm ra thành tích, hình như cũng không dễ làm.
Người trước sửa đường đã sửa rồi, bến tàu cũng sửa luôn rồi, đến ngay cả chăn heo người ta cũng làm luôn, ông ta còn có thể làm gì nữa?
Nên thứ huyện trưởng Triệu có thể nghĩ đến chính là nhà xưởng, làm chuyện này là tốt nhất.
Nhưng ông ta vừa mới tới, cũng không có khả năng nói xây xưởng là xây xưởng, phía bên huyện ủy chắc chắn sẽ không đồng ý.
Cho nên huyện trưởng Triệu đang cân nhắc đến việc xem tình hình của xưởng cũ. Nắm chắc một vài xưởng cũ trước, sau đó dùng tiền của xưởng cũ để mở xưởng mới. Không động đến tiền vốn ở bên huyện ủy, thì phía bên huyện ủy cũng sẽ không quan tâm.
Ông ta bắt đầu kiểm tra tư liệu về các đơn vị ở trong huyện. Sau khi xem xong, đã chú ý đến tài liệu của xưởng gia dụng ở Nam Bình.
Xưởng trưởng của các nhà xưởng khác đều là đồng chí cũ làm việc rất nhiều năm. Mà xưởng gia dụng tính đâu ra đây cũng chỉ mới hơn một năm, nhưng quy mô lại rất lớn. Mấu chốt là, nhân viên quản lý của nơi này rất nhỏ, hơn nữa còn rất trẻ tuổi, đặc biệt là xưởng trưởng lại chỉ mới vừa tròn mười chín.
Xưởng trưởng mười chín tuổi?
Huyện trưởng Triệu kinh ngạc.
Ông ta nhớ lại ngày đó khi gặp mặt các đơn vị, hình như có một nữ đồng chí trẻ tuổi trong đó. Lúc đó ông ta chỉ nghĩ đều là người ở các bộ phận trong huyện nên không chú ý, còn cho rằng là cán sự ở đơn vị nào đó.

Huyện trưởng Triệu cũng không phải người kích động, nhìn thấy tuổi tác của Tô Mạn nhỏ như vậy còn có thể làm xưởng trưởng, hiển nhiên sẽ nghĩ đến rất nhiều nguyên nhân.
Nếu như dựa vào quan hệ để đi lên, vậy thì dựa theo quy tắc giáng xuống, khiến người sau lưng cô cũng ăn một bài học. Hoặc là còn có thể lợi dụng một điểm này, đạt thành quan hệ hợp tác nhất định với người sau lưng đối phương. Còn nếu như có năng lực, vậy phía bên mình có thể lôi kéo quan hệ. Người trẻ tuổi mà, chắc chắn vẫn khá đơn giản, mình thân là cán bộ chủ quản, thật sự không lo không thể kéo được quan hệ.
Ông ta chú trọng cho người đi điều tra lý lịch của Tô Mạn. Phát hiện ra vậy mà bối cảnh của Tô Mạn lại rất đơn giản, sinh ra trong một gia đình nông dân bình thường, trong nhà không có bất cứ quan hệ gì. Muốn nói đến ưu điểm duy nhất, thì đó chính là bối cảnh sạch sẽ, không tìm ra được vấn đề gì.
Nhưng lý lịch lại vô cùng phong phú.
Thành tích làm ra từ đội sản xuất đến công xã rất nhiều, cho nên tuổi tác còn trẻ đã được cất nhắc lên huyện. Vốn dĩ ở trong huyện cũng chỉ là một cán sự ở ban tổ chức, nhưng một tay cô xây dựng xưởng gia dụng Nam Bình, cùng với xưởng gia dụng Nam Bình mở rộng quy mô, cấp bậc của một xưởng trưởng như cô cũng theo đó mà tăng lên.
Hơn nữa, vậy mà cô còn có một khoảng thời gian đảm nhiệm chức phó cục trưởng cục giao thông trong huyện, vừa vặn vào khoảng thời gian đó liên kết với những huyện khác sửa đường.
Người trẻ tuổi này không đơn giản.
Huyện trưởng Triệu đã quyết định phải mượn sức của người này.
“Quang Minh này, chú thấy đồng chí Tô Mạn này có thể trở thành bước đầu tiên để chúng ta đứng vững trong huyện.” Huyện trưởng Triệu nói với thư ký của mình
Ngụy Quang Minh chính là người được điều động qua đây cùng với ông ta.
Theo lý mà nói thường thì cán bộ chủ quản tới nhậm chức, đều sẽ do địa phương sắp xếp thư ký. Nhưng bản thân huyện trưởng Triệu cũng làm thư ký cho người ta, biết muốn phối hợp với một thư ký cần rất nhiều thời gian, hơn nữa nếu thư ký này không tốt sẽ làm chậm trễ công việc, nên dứt khoát tự mình dẫn một người qua. Ngụy Quang Minh cũng được điều ngang chức qua đây.
Ngụy Quang Minh có học lực cao, con người cũng thông minh, huyện trưởng Triệu rất tin tưởng anh ta, chuyện gì cũng bàn bạc với anh ta hết.
Sau khi xem xong ký lịch của Tô Mạn, Ngụy Quang Minh đáp: “Huyện trưởng Triệu, chúng ta có thể tìm những lãnh đạo ở đơn vị khác tới mở họp, xem thái độ của bọn họ.”
“Chú cũng có dự định như vậy, lần trước gặp mặt quá vội, lần này chú sẽ từ từ tìm hiểu một chút.”
Tô Mạn và mấy người khác vẫn luôn rất khiêm tốn. Ngay cả trong huyện cũng rất ít đi vào, thậm chí cũng không gặp phó huyện trưởng Trình. Cả ngày đều ở trong nhà xưởng của mình quản lý xưởng, hoặc là đi tới công trường kiểm tra.
Sau khi nhận được cuộc gọi của thư ký Ngụy, trong đầu Tô Mạn nhanh chóng xoay chuyển, đoán phỏng chừng là đã nhắm vào phía bên mình rồi. Ai kêu trong những đơn vị ở huyện, tình hình ở xưởng gia dụng Nam Bình lại đặc thù nhất chứ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận