Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 256 - Giúp đỡ lần nhau




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Đếm từ dưới lên, vậy mà là đếm ngược.
Lý Xuân Hoa vẫn đang ở bên cạnh nhắc nhở, may là bà đi rút, nếu đổi thành người khác nói không chừng lại rút được số đầu tiên từ dưới đếm lên.
Những người khác không lên tiếng, chỉ chua xót nghĩ trong lòng, vậy mà tay của mẹ vẫn còn tốt chán, không có rút trúng số đầu tiên từ dưới đếm lên.
Sau khi trao số xong, lò gạch ngói trở nên nhộn nhịp.
Đại đội nào cũng bắt đầu bốc gạch từ lò gạch về.
Không sai, đầu năm nay máy móc đều rất tinh quý, dùng xe kéo hiển nhiên là không thực tế, tất cả đều dùng sức người gánh về.
Hơn nữa, để không làm chậm trễ công việc, tất cả đều được gánh sau giờ làm việc. Cũng may là trong đội có nhiều người muốn xây nhà, mọi người cùng giúp đỡ nhau, lần này anh giúp nhà tôi gánh, lần sau nhà tôi sẽ giúp anh gánh, có thể san sẻ cho nhau.
Đừng nhìn những người này đều mệt mỏi đầu đầy mồ hôi, nhưng trên mặt lại tràn đầy kích động hưng phấn như cũ.
Sau khi Thôi Hướng Bắc hoàn thành công việc bèn đến xem bọn họ gánh gạch.
Nhìn thấy ai ai cũng háo hức như đón Tết Nguyên đán, thậm chí họ không quan tâm đến việc gạch không phải là loại tốt nhất, trái lại còn là dáng vẻ rất thỏa mãn. Trong lòng anh cũng đột nhiên cảm thấy thỏa mãn.
Dường như là một loại cảm giác thành tựu.
Thì ra một thanh niên trí thức xuống nông thôn, thật sự có thể trợ giúp các đồng chí nông dân kiến thiết.
Không quan tâm là có xây nhà hay không, thời gian vụ xuân không đủ để xin nghỉ phép xây nhà. Đây cũng là quy định của bên trên. Dù có thế nào cũng không thể làm trễ việc lao động của nông dân.
Tuy rằng trong đội có quy định như thế, nhưng nông dân có sự sắp xếp của riêng mình. Sau khi tan làm thì bọn họ có thể tự mình sắp xếp.
Sự nhiệt tình của xã viên đối với việc xây nhà khiến cho bọn họ cảm giác quên mọi khó khăn và cái bụng đói. Mỗi ngày sau khi làm xong việc đồng áng, chỉ cần có thời gian liền làm việc. Chọn từng viên gạch, đào từng mét móng. Ngay cả khi chưa đến số để lấy gạch thì cũng đã đào xong móng rồi, đi theo đội lên núi chặt gỗ.
Trong lúc công xã Bắc Hà đang sôi nổi, những công xã khác cũng nghe thấy tin tức này.
Các xã viên ở công xã liền kề với công xã Bắc Hà nhìn đội sản xuất bên cạnh mình rất nhiều người tới lui gánh gạch mà không chịu nổi đi hỏi một câu: “Bên đội mấy người xây cái gì thề, sao làm lắm gạch thế.”
Người gánh gạch bên cạnh vừa lau mồ hôi vừa cười nói: “Đương nhiên là xây nhà rồi.”
Nghe thấy xây nhà, xã viên kia lại hỏi: “Ai xây nhà thế, lấy gạch ở đâu ra?”
“Người người nhà nhà đều xây, chúng tôi tự nung gạch ngói đấy.” Lúc nói, trên mặt còn có kiêu ngạo tự hào vô cùng.
Xã viên của công xã bên cạnh lập tức chạy về đại đội của mình, gặp người là nói đại đội công xã Bắc Hà bên cạnh đang xây nhà, ai cũng xây. Công xã tự nung gạch.
Tin tức này như hòn đá ném vào mặt hồ tạo nên gợn sóng.
Từ năm ngoái, những đội sản xuất khác đều căng mắt nhìn những thay đổi của công xã Bắc Hà. Vừa khai xuân, công xã Bắc Hà lại bắt đầu nung gạch ngói cho xã viên làm nhà.
Sao công xã nhà người ta có thể lăn lộn như vậy. Còn công xã mình thì không biết làm cái gì?
Cách nhau một bờ ruộng thôi sao mà khác biệt lớn vậy.
Mấy người xã viên không nhịn được mà nêu ý kiến.
Điều này mang lại áp lực cho lãnh đạo của các công xã khác, bọn họ tới tấp gọi cho bí thư Trình, hỏi rằng có phải bọn họ lại làm cái gì rồi đúng không, đến cả mấy xã viên cấp thấp cũng bắt đầu gây rối rồi.
Bí thư Trình: “Chúng tôi cũng có làm gì đâu, chỉ mở một cái lò gạch thôi, mấy ông cũng có thể làm mà.”
“Nói thì dễ, gạch nung ra không tốt, không có lợi ích gì, cung ứng cho xã viên cũng không đủ. Mở ra làm gì?”
Bí thư Trình thầm đắc ý: “Kỹ thuật không được thì cải tiến kỹ thuật, người sống còn có thể bị kìm nén đến chết à? Đội tôi cũng phái người đi học kỹ thuật. Các ông sắp xếp người lên công xưởng gạch học hỏi kỹ thuật đi, chẳng phải được rồi sao? Cũng đừng nghĩ tới thu lợi, chúng ta làm tất cả là vì xã viên có cuộc sống tốt hơn. Xã viên sống tốt là được rồi.”
Đầu dây bên kia vẫn chưa vừa ý: “Lão Trình à, chúng tôi cử người đi học chẳng phải là lỡ dở rồi sao? Hay là thế này, mấy nhân viên kỹ thuật ở lò gạch của các ông có thời gian không, đến công xã của chúng tôi chỉ dạy chút công việc đi, bên tôi sắp xếp mấy người theo học. Ông thấy thế nào?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận