Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 455 - Buồn 2




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Tô Mạn đã lâu không thấy chuồng heo. Lần trước khi tới còn không có lớn như vậy, không nghĩ tới nhanh như vậy đã to thế.
Lại nghe người bên cạnh nói, mới biết được là vụ mùa mới vừa kết thúc, tình huống vụ mùa năm nay tốt hơn năm trước một chút, hơn nữa năm nay còn nuôi heo. Đội trưởng Quách đồng ý với mọi người, sau khi vụ mùa kết thúc, sẽ giết một con heo chúc mừng. Để cho toàn bộ người của đội ăn mấy miếng thịt heo.
Vừa lúc hôm nay Thôi Hướng Bắc quay về trong đội, lúc trước đám heo này chính là anh nuôi, đội trưởng Quách nhân lúc khi anh ở đây, để anh chọn heo giúp.
Đội trưởng Quách bọn họ chọn trong chốc lát, bèn hỏi Thôi Hướng Bắc bên cạnh: “Tiểu Thôi à, bắt con nào?”
Theo như bọn họ nói, bắt con mập nhất là được.
Nhưng Thôi Hướng Bắc nói, có vài con heo thể chất không tốt, nuôi nữa cũng không thể lớn thêm.”
Thôi Hướng Bắc híp mắt nhìn một lúc lâu bèn chọn một con hình thể vừa trong đám đó. Phía trên còn có một chữ số sáu.
Đội trưởng Quách lập tức nói: “Ôi, con số này nghe hay. Nhanh bắt đi thả vào trong chuồng heo trống bên cạnh đi, sáng mai xuống tay.”
Mấy trai tráng lập tức ra tay bắt lấy con heo được chọn, con heo đó dùng sức giãy dụa.
“Tiểu Lục Nhi --”
Tô Nhị Trụ ghé vào bên cạnh chuồng heo hô lên. Biểu tình mang theo bi thống. “Đội trưởng, nuôi thêm mấy ngày nữa đi.”
Đội trưởng Quách nhẫn nhịn tính tình an ủi anh ta: “Nhị Trụ à, con heo này của cháu nuôi rất tốt, năm nay nuôi tám con heo một con heo bệnh cũng không có, đây chính là chuyện tốt, một thành tích lớn. Chờ cuối năm khi nộp heo, chú lại xin công xã bên kia thưởng cho cháu. Báo công lao của cháu lên.”
Trong lòng Tô Nhị Trụ vui vẻ, lại nhìn con heo đang kêu thảm thiết trong đó, vẫn cảm thấy khó chịu: “Nếu không lại nuôi một ngày nữa đi?”
“Nuôi cái gì. Không phải ăn cơm nhà cháu, cháu không đau lòng có phải hay không?” Đội trưởng Quách nói thẳng.
Từ lúc vừa mới bắt đầu bắt heo, thằng hai nhà họ Tô này cứ tỏ vẻ như bắt cha mẹ anh ta vậy. Đều muốn khóc rồi.
Trong lòng Tô Nhị Trụ thật sự luyến tiếc.
Một đám heo này, anh ta thật sự xem như tổ tông mà hầu hạ. Bởi vì dụng tâm quá nhiều, anh ta đã nuôi ra tình cảm.
Nhưng những người khác, ngay cả cha mẹ ruột của anh ta cũng cảm thấy anh ta già mồm cãi láo. Không hiểu tâm trạng của anh ta.
Ngược lại Tô Mạn có thể lý giải tâm trạng của anh ta. Cô cảm thấy đồng chí Tô Nhị Trụ này thật giống như đang nuôi thú cưng.
Vẫn là Tô Thiết Sơn cảm thấy thằng con này của mình mất mặt, vươn tay lôi đi. Lý Xuân Hoa thì bỏ cháu gái Tiểu Mễ Lạp vào trong lòng anh ta: “Có tâm tư ấy thì thương con gái con nhiều hơn đi.”
Tô Nhị Trụ nhìn con gái, trong lòng dễ chịu một chút.
Kết quả Tiểu Mễ Lạp vui vẻ chỉ vào chuồng heo: “Cha, Tiểu Lục Nhị, ăn thịt thịt.” Anh trai chị gái nói, giết heo ăn thịt thịt.
Tô Nhị Trụ: “…”
Lý Xuân Hoa ghét bỏ nói: “Ngay cả con gái con cũng không bằng!”
Cuối cùng cũng khóa Tiểu Lục Nhi vào trong chuồng heo trống bên cạnh, đại đội trưởng Quách kích động tuyên bố, sáng mai sáu giờ xuống tay giết heo chia thịt. Để các nhà các hộ chuẩn bị tốt nồi chén gáo bồn đến đựng thịt.
Mọi người trong nháy mắt phát ra tiếng kêu vui sướng, nhanh chóng chạy vào trong nhà, đi nói tin tức tốt này với người trong nhà.
Sau khi đám người tản đi, người nhà họ Tô mới nhìn thấy Tô Mạn đã trở về.
Thôi Hướng Bắc cũng lại đây xem, kinh ngạc nói: “Đồng chí Tô Mạn, cô cũng đã về rồi.”
Tô Mạn tựa như cười mà không cười: “Ngày hôm qua hình như tôi đã nói với anh, hôm nay tôi xin phép quay về Bắc Hà làm việc.”
Thôi Hướng Bắc nói: “Đúng, là có chuyện như vậy. Tôi còn tưởng rằng hôm nay cô không trở về chứ. Thật trùng hợp.” Anh vui vẻ cười cười: “Vừa lúc đội trưởng Quách cũng cho tôi biết chuyện giết heo, tôi nghĩ hôm nay có thời gian, vì thế đã về một chuyến.”
Tô Mạn đang nói chuyện, Tô Nhị Trụ đã đi tới, nói với Thôi Hướng Bắc: “Thanh niên trí thức Thôi, sao cậu không về muộn mấy ngày chứ… Cậu xem kìa vừa về tới, đã đòi mạng Tiểu Lục.”
Thôi Hướng Bắc: “…”
Có phải nuôi heo sẽ gây ảnh hưởng đến tâm lý?
Lý Xuân Hoa nôn nóng trở về nhà nói chuyện với con gái, cũng không để ý thằng hai đầu óc có vấn đề, lôi kéo con gái rời đi.
Tô Mạn nghẹn cười đi theo Lý Xuân Hoa bọn họ cùng nhau về nhà.

Bạn cần đăng nhập để bình luận