Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 364 - Họp




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
“Tiểu Tô, chú chắc chắn sẽ suy nghĩ thật kỹ về chuyện này, nếu bí thư Lâm đã chọn chúng ta làm thí điểm, chúng ta chắc chắn sẽ làm tốt. Nếu cháu rảnh thì hãy thường xuyên về thăm mọi người nhé. Nói thật thì cháu không ở đây, thỉnh thoảng chú không quen lắm.”
“Chỉ cần mọi người không chê thì khi nào cháu về, cháu cũng sẽ đến đây thăm.” Mặc dù đã đi rồi, nhưng Tô Mạn cũng không định cắt đứt liên lạc với phía Bắc Hà. Bắc Hà đã trở thành hậu phương lớn của cô rồi.
Ngồi ở văn phòng của bí thư Trình một lúc, Tô Mạn đã thấy xe chở gạch từ lò gạch đến. Khi Tô Mạn đi ra ngoài, cô nhìn thấy Thôi Hướng Bắc đi từ trên xe xuống. Cả hai đụng mặt nhau. Tô Mạn có hơi ngại ngùng, nhưng thầm nghĩ có khi cậu thanh niên này còn ngại ngùng hơn.
Thế mà Thôi Hướng Bắc lại đi đến: “Đồng chí Tô Mạn, bây giờ cô đi lên huyện hả?”
Tô Mạn gật đầu. “Ngày mai phải đi làm, tôi về trước.”
Dường như Thôi Hướng Bắc cũng hơi thiếu tự nhiên, nhưng lại không tỏ ra muốn chạy trốn: “Sau này tôi sẽ không tặng đồ cho cô nữa, không gây phiền phức cho cô nữa. Đồng chí Tô Mạn, chúng ta vẫn là bạn chứ?”
“... Anh không hiểu những gì tôi đã nói hôm qua ư?” Tô Mạn ngạc nhiên nhìn anh, cô đã nói rõ như vậy rồi mà cậu thanh niên này vẫn còn muốn làm bạn với cô. Là do cô lòng dạ hẹp hòi hay Thôi Hướng Bắc vị tha?
Thôi Hướng Bắc gãi tai: “Tôi về suy nghĩ rồi, đúng là tôi đã làm sai, không nên tặng đồ cho cô trong hoàn cảnh này. Cô không thích thì tôi không tặng nữa. Với lại bây giờ cô còn nhỏ, quả thực không nên nghĩ đến chuyện khác. Hãy làm việc tốt và cố gắng hoàn thành ước mơ của mình nhé.”
Đúng là hôm qua Thôi Hướng Bắc rất buồn, sau khi về, một mình anh ngồi bên chuồng lợn đến nửa đêm. Anh nghĩ về mối tình đơn phương tan vỡ của mình, trong lòng quặn đau. Mở mắt nhìn bầu trời đầy sao, đầu óc rối bời. Nhớ đến trước đây ở khu tập thể, anh rất xem thường những đồng chí nam theo đuổi đồng chí nữ, anh nghĩ bọn họ rất nhát. Nhưng đến lượt anh thì anh còn nhát hơn.
Có điều cũng chính vì nghĩ đến đây, Thôi Hướng Bắc nhận ra con người rồi sẽ thay đổi. Anh của năm 18 tuổi không bao giờ nghĩ đến chuyện tìm người yêu, nhưng sau này cũng đã nghĩ nhiều lắm đấy thôi.
Tô Mạn bây giờ vẫn còn nhỏ nên không muốn tìm người yêu, nhưng sau này, Tô Mạn chắc chắn sẽ thay đổi.
Sau khi nghĩ kỹ, Thôi Hướng Bắc an ủi chính mình, cảm thấy bản thân vẫn còn cơ hội. Ít nhất thì bây giờ anh có ưu thế hơn người khác. Người khác không biết đồng chí Tiểu Tô muốn gì, nhưng anh thì biết, anh đã đến gần Tô Mạn hơn rồi. Tô Mạn muốn đền đáp tổ quốc, anh cũng sẽ cố gắng phát triển theo hướng này, như vậy là được rồi chứ gì? Anh phải để đồng chí Tô Mạn biết, anh sẽ không ngáng đường cô, anh muốn trở thành chiến hữu cách mạng của đồng chí Tô Mạn, cùng nhau đền đáp cho Tổ quốc.
Tô Mạn: “...” Đây chính là đã nghĩ kỹ rồi?
Dù thế nào đi nữa, Tô Mạn không phải là người để tình cảm làm ảnh hưởng đến tâm trạng, nếu Thôi Hướng Bắc đã nghĩ thông và vẫn muốn tiếp tục làm bạn với cô, vậy cô cũng không làm khó nữa. Sau này để ý hơn là được rồi. Không thể hẹp hòi đến mức người ta còn chưa tỏ tình đã không chịu làm bạn với người ta nữa.
“Đồng chí Thôi Hướng Bắc, anh cũng đừng nghĩ nhiều quá, sau này cứ như cũ thôi, ngoài việc không tặng đồ, chúng ta vẫn có thể giúp đỡ và trao đổi với nhau về chuyện công việc.”
Thôi Hướng Bắc nghiêm túc gật đầu, có thể như trước là tốt rồi.
Bởi vì Thôi Hướng Bắc đã giải quyết êm xuôi chuyện này, Tô Mạn cũng cảm thấy thoải mái hơn. Khi đi, cô còn vẫy tay chào Thôi Hướng Bắc.
Nhìn chiếc xe rời đi, Thôi Hướng Bắc thở dài, sau đó phấn chấn tinh thần đi làm. Anh phải chăm chỉ làm việc.
...
Sáng thứ hai, bí thư Lâm mở một cuộc họp huyện ủy. Tô Mạn còn đang ngồi trong văn phòng đã bị trưởng phòng Nghiêm gọi đi họp cùng. Mọi người nghe trưởng phòng Nghiêm gọi Tô Mạn đi họp huyện ủy thì há hốc mồm ngay lập tức. Dù là cán sự Ngô và cán sự Từ điềm đạm hay Hứa Thanh luôn coi thường Tô Mạn đều nhìn Tô Mạn một cách khó tin.
Là cuộc họp huyện ủy đấy, những người tham gia đều là thành viên của huyện ủy. Ngay cả phó phòng Chu cũng chỉ được đi họp thay nếu trưởng phòng Nghiêm đi vắng thôi.
Làm sao một cán sự của ban tổ chức như Tô Mạn lại có thể tham gia cuộc họp này? Nhưng trước mặt trưởng phòng Nghiêm, không ai dám lên tiếng hỏi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận