Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 672 - Đến thăm 1




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Phó cán bộ chuyên trách Lâm cũng rất vui, ông ấy cảm thấy quả nhiên Tô Mạn đã không phụ sự kỳ vọng của ông, là một người thanh niên có năng lực. Chỉ tạo ra cho con bé một cơ hội nhỏ mà có thể làm nên chuyện. Chưa từng khiến tổ chức lo lắng.
“Được, nếu đã đàm phán xong thì làm cho tốt, lát nữa chú sẽ gọi điện báo tin vui cho bí thư Hải và phó tỉnh trưởng Cố.”
Thật ra bên Cố Thành đã sớm nhận được tin tức. Chủ nhiệm văn phòng tỉnh và trưởng phòng Chu có mối quan hệ tốt, sau khi người ta quyết định thì đã nói một tiếng với chủ nhiệm phòng làm việc rồi, nói là trước đây hiểu nhầm ông ấy, Tô Mạn quả là một đồng chí tốt.
Chủ nhiệm văn phòng cũng không hỏi chuyện đã đi đến bước nào, dù sao trưởng phòng Chu cũng đã nói thế rồi, vậy nhất định là chuyện mà Tô Mạn muốn đã thành công. Vậy nên đã báo cáo với Cố Thành.
Đến cả chuyện hôm qua Tô Mạn và trưởng phòng Chu nói về chuyện thuê xe cũng đã nói cho Cố Thành.
Sau khi Cố Thành nghe xong thì suy nghĩ một hồi rồi cười nói: “Thanh niên bây giờ thật không đơn giản. Làm kinh tế rất tốt.”
Đến khi bí thư Hải gọi điện tới báo tin vui, Cố Thành còn hỏi chi tiết về quá trình thế nào. Sau khi nghe xong chuyện mà Tô Mạn đã làm, Cố Thành đáp: “Đồng chí này là một người có năng lực, có thể bồi dưỡng.”
Bí thư Hải vui vẻ đáp: “Theo như kinh nghiệm làm việc trước đây của đồng chí này, quả thực là đi đến đâu cũng có thể dẫn dắt người ở đó. Chuyên khu chúng tôi rất coi trọng và bồi dưỡng cô ấy. Có điều suy cho cùng thì bây giờ cô ấy còn trẻ, chúng tôi phải để cô ấy bước thật vững.”
Cố Thành ừ một tiếng. Càng là người trẻ, muốn đi con đường này thì càng cần một nền móng vững chắc.
Ông ta lại nghĩ đến Thôi Hướng Bắc bây giờ vẫn còn vùi đầu trong phòng thí nghiệm, không nhịn nổi mà bật cười: “Tên ngốc này cũng may mắn đấy nhỉ.”
Ông ta lại tò mò, ngày nào đó nếu lão Thôi gặp cô con dâu tương lai này, không biết sẽ thế nào nhỉ. Ông ta có thể nhìn ra, cô gái kia không phải người mềm mỏng, mà lại rất có chính kiến.
Một đứa con trai bướng bỉnh, không chịu nhận thua, lại thêm cô con dâu có chủ kiến, sau này cãi nhau, lão Thôi không vượt qua được Tiểu Thôi rồi.

Lúc này Tô Mạn đang mở một cuộc họp lớn với những người trong xưởng, nói về chuyện của hơn mười chiếc xe.
Tô Mạn cũng không giấu mọi người về nguồn gốc của mười chiếc xe. Không phải là mua mà là thuê. Trong đó mười một cái là xưởng thuê, chiếc xe jeep còn lại là chiếc xe của xưởng trưởng mà Tô Mạn thuê.
Lúc này các công nhân mới biết, xe là đi thuê. Hơn nữa để giảm bớt gánh nặng cho xưởng thì Tô Mạn tự móc hầu bao ra để “nuôi” xe. Thậm chí để không làm hao tổn nhân lực và tài nguyên, cô còn chuẩn bị học lái xe để tự lái.
Mọi người nhìn Tô Mạn, cảm thấy hình tượng của cô cực kỳ cao lớn. Khiến mọi người chỉ có thể ngước lên mà trông.
Trong mắt mọi người, Tô Mạn bình thản ung dung, mặt đầy nghiêm túc: “Mười năm, chúng ta chỉ có quyền sử dụng mười năm. Sau mười năm thì chúng ta không có xe nữa. Các đồng chí, mười năm nghe thì không ngắn, nhưng cũng chẳng dài. Mười năm sau xưởng ta có thể mua được những chiếc xe thuộc về mình hay không thì đều nhờ vào sự nỗ lực của mọi người. Các đồng chí, tương lai của xưởng chúng ta đều nằm trong tay mọi người. Sau mười năm, dùng sức lực của mọi người để đổi lấy mười chiếc xe cho xưởng, có lòng tin không?”
“Có!”
Mọi người tự tin hét lớn.
Tô Mạn cười nói: “Được, rất tốt. Mọi người có lòng tin, xưởng cũng rất vui mừng. Ngoài ra, hiện tại xưởng ta đang đào tạo lái xe, đồng chí nào có ý định thì có thể đến văn phòng báo danh. Sau khi có giấy khám sức khỏe ở bệnh viện hợp lệ thì mọi người sẽ được tiến hành đào tạo.”
Lái xe tải rất khổ cực, tình trạng sức khỏe phải tốt, không thể xảy ra vấn đề được.
Đương nhiên là các đồng chí tay nghề tốt thì vẫn muốn làm nghề chính của mình. Còn các đồng chí tay nghề không ổn thì rất trân quý cơ hội này.
Sau khi cuộc họp kết thúc, rất nhiều người đi báo danh.
Tô Mạn cũng đi báo danh. Ngày hôm sau người của văn phòng quản lý đi tới để dạy lái xe.
Mặc dù có rất nhiều chỗ không giống với xe ở hiện đại, nhưng tốt xấu gì thì Tô Mạn cũng là người lái xe thành thục, sau khi đã tìm tòi cho quen thì chỉ một này thôi là đã thành thục các thao tác.

Bạn cần đăng nhập để bình luận