Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 332 - Tìm người




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Cho dù thế nào, bản thân Thôi Hướng Bắc cũng là một người có khả năng được điều đi bất cứ lúc nào, không thể tiếp nhận công việc trong tay Tô Mạn, cho nên công việc phía bên xưởng nung gạch cần phải tìm người khác. Tô Mạn hỏi: “Vậy công việc này của cháu bàn giao với ai đây?”
Bí thư Trình nghe vậy thì sững sờ, tuy rằng Thôi Hướng Bắc chưa được điều đi, nhưng phải chăm lo cho cả hai bên, không có cách nào toàn tâm toàn ý quan tâm xưởng nung gạch ở bên này được. Lúc này ông ta mới phản ứng lại được xưởng nung gạch của mình không có người! Lập tức bắt đầu đau lòng.
Trước đây chỉ quan tâm tới niềm kiêu hãnh, bây giờ quay đầu nhìn lại, hai nhân tài này của ông ta đều đi vào huyện cả rồi, quả thực là còn đau hơn bị cắt thịt.
Các cán bộ khác đương nhiên có thể làm việc, nhưng thật sự không thể tìm được người không hề có lòng tư lợi như hai người trẻ tuổi này, lại còn có bản lĩnh của riêng mình, những người hơi có chút lý lịch, hoặc nhiều hoặc ít đều sẽ có chút lòng tư lợi.
Ông ta đau đầu, bảo: “Phía bên xưởng nung gạch cứ giao lại cho chú trước đi, sau này chú xem xem có người nào thích hợp không, các cháu cũng có thể tiến cử người thích hợp.”
Thôi Hướng Bắc trực tiếp tiến cử Tôn Gia Lượng, cảm thấy kỹ thuật của anh ta cũng không tệ.
Bí thư Trình nói: “Nếu như cậu ta có thể làm ra loại gạch mới, vậy chú sẽ cho cậu ta thử nhận công việc của cháu.”
Đợi bí thư Trình về văn phòng, Tô Mạn định đi tới bên xưởng gia dụng xem thử, nhưng Thôi Hướng Bắc gọi cô lại, trên mặt mang vẻ nghiêm túc: “Xưởng trưởng Tô… khi tôi qua bên địa khu, có nhìn thấy một vài quyển trong tiệm sách, tôi có mua vài quyển, vừa hay thấy cô bình thường cũng rất thích đọc sách, hay là cô lấy đọc thử đi, dù sao tôi vẫn còn một đống sách tài liệu chưa đọc xong.”
Anh nói rồi lôi hai quyển sách có bìa ngoài bằng da xanh từ trong túi đeo chéo của mình ra, đó đều là sách có liên quan đến phương diện tư tưởng và học tập.
Trước đây Tô Mạn vì muốn dung nhập với thời đại này tốt hơn, cho nên mới thích đọc những văn kiện tài liệu có liên quan. Kết quả Thôi Hướng Bắc cho rằng cô thích đọc loại sách này.
Tốt xấu gì cũng là tấm lòng của người ta, nên Tô Mạn vừa cười vừa nhận một quyển: “Tôi đọc một quyển trước, đọc xong lại tìm anh đổi sau, chủ nhiệm Thôi, bây giờ anh cũng thích đọc sách ở phương diện này sao?”
Thôi Hướng Bắc nghiêm túc đáp: “Tôi có đọc một ít, cảm thấy nội dung rất hay.” Chiến hữu cách mạng đương nhiên phải duy trì tư tưởng thống nhất rồi.
Tô Mạn gật đầu, cất sách đi: “Chủ nhiệm Thôi, nếu như anh thật sự thích nội dung về phương diện này, sau này tôi sẽ sắp xếp lại những tài liệu đó của tôi, rồi cũng đưa cho anh học.”
Thôi Hướng Bắc lập tức đáp: “Được.”

Tin tức Thôi Hướng Bắc không thể nhận chức vụ xưởng trưởng này, rất nhanh đã truyền ra ngoài.
Trước đó bởi vì mọi người biết bí thư Trình và Tô Mạn đều muốn để Thôi Hướng Bắc tiếp nhận công việc thay thế. Nhưng kết quả bản thân Thôi Hướng Bắc người ta bản thân cũng có triển vọng, nay cũng đã có chức danh ở trong huyện, không cần tiếp nhận xưởng nung gạch ở bên công xã Bắc Hà này nữa. Mà anh không thể tiếp nhận, có nghĩa những người khác đều có cơ hội.
Văn phòng của bí thư Trình cũng sắp bị giẫm nát luôn rồi. Ngay cả Tô Mạn và Thôi Hướng Bắc ở bên này cũng đều có người tìm đến.
Thôi Hướng Bắc thì còn đỡ, anh chỉ là một dân kỹ thuật, bình thường không phải chui vào trong lò gạch, thì chính là làm việc chung với công nhân, nên người ta cũng không tiện đi tìm anh.
Phía bên Tô Mạn thì lại chạy không thoát, ai mà chẳng biết xưởng trưởng Tô nói chuyện ở trước mặt bí thư Trình rất có tác dụng.
Vẫn là bí thư Trình trực tiếp mang vẻ mặt nặng nề nói với mọi người, đích thân ông ta sẽ đảm nhiệm chức xưởng trưởng xưởng nung gạch, lúc này mọi người mới thôi.
Nhưng việc này cũng khiến bí thư Trình càng thêm bức thiết nhận ra được tính quan trọng của nhân tài.
Tô Mạn và ông ta bàn giao xong công việc ở xưởng nung gạch, nhân lúc những học sinh cấp ba ở trường cấp ba công xã đó sắp tốt nghiệp, cô cũng nhắc đến chuyện xây trường tiểu học ở đại đội.
Bí thư Trình nhìn bản kế hoạch xây dựng trường tiểu học ở đại đội mà Tô Mạn cung cấp cho ông ta với vẻ mặt nặng nề: “Đây là mỗi một đại đội đều xây trường tiểu học sao, vậy chi phí không nhỏ đâu.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận