Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 611 - Điều đi




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Trong lòng huyện trưởng Triệu tức giận, nhiều hơn thế là cảm giác thất vọng đau khổ.
Ông ta tự nhận mình đã đối xử với Ngụy Quang Minh rất tốt. Lúc đầu nhìn trúng Ngụy Quang Minh nên đưa tới, một mặt hy vọng đủ để đỡ đần công việc của bản thân, mặt khác cũng là cho cơ hội bồi dưỡng Ngụy Quang Minh.
Cho dù sau này Ngụy Quang Minh có làm sai, ông ta cũng không vứt bỏ Ngụy Quang Minh hoàn toàn, chỉ là điều chuyển anh ta đi, hơn nữa còn điều xuống vị trí ngang bằng với vị trí thư ký huyện trưởng. Lần điều chuyển này cũng không dễ như thế, ông ta còn phải tìm đến lãnh đạo trước đây của mình nói biết bao lời ngon ngọt thì chuyện này mới thành công.
Nhưng Ngụy Quang Minh sao lại báo đáp ông ta như thế? Vì biết sắp đi, biết lãnh đạo này không quản lý được nữa, nên không kiêng nể gì mà đắc tội người ta, đắc tội phải người cần coi trọng nhất là Tô Mạn.
Ngụy Quang Minh là thư ký của ông ta, lẽ nào anh ta không biết tầm quan trọng bây giờ của Tô Mạn ư, đương nhiên là anh ta biết.
Nhưng anh ta vẫn lựa chọn làm, nói trắng ra là anh ta hoàn toàn không suy nghĩ đến lập trường của người làm lãnh đạo này. Thậm chí trong lòng còn thấy không hài lòng, oán hận. Oán hận Tiểu Tô đồng thời oán hận lãnh đạo của mình. Vậy nên động đến Tiểu Tô, khiến Tiểu Tô sống không yên, cũng khiến người làm lãnh đạo như ông ta sống không yên ổn.
Ông ta nghiến răng nghiến lợi đáp: “Tìm người giám sát đơn vị, cậy quyền làm việc riêng, cố ý phá hoại tình cảm của nữ đồng chí. Bản lĩnh của Ngụy Quang Minh lớn thật, còn lớn hơn cả bản lĩnh của người làm huyện trưởng như chú. Chú thấy cậu ta không cần đi làm chủ nhiệm nữa, nhân tài như này mà điều chuyển đi thì chẳng phải là tổn thất của Nam Bình sao?”
Tô Mạn đáp: “Lãnh đạo, về chuyện này thì chú cứ sắp xếp cho tốt, nếu không thì anh ta đến nơi khác lại làm chuyện sai lầm nữa, người làm lãnh đạo cũ như chú chẳng phải cũng đắc tội sao? Đến lúc đó mấy vị lãnh đạo giúp anh ta điều chuyển cũng mang tiếng oan, thế thì lại đổ lên đầu chú.”
Huyện trưởng Triệu gật đầu: “Không thể để những đơn vị thân thiết dính phiền phức. Tiểu Tô à, cháu khá thân thuộc với Nam Bình, cháu thấy công xã nào phù hợp để rèn luyện đồng chí như này, đồng chí Ngụy Quang Minh nên được rèn luyện chút.”
“Cháu thấy công xã Hồng Kỳ không tồi, bí thư Lý bên đó và cháu có chút thân quen. Có thể dành sự quan tâm đặc biệt cho đồng chí Ngụy Quang Minh.”
“Rất tốt, như thế thì rất tốt. Để cho cậu ta đi từ thấp nhất lên. Người trẻ cần được rèn luyện.”
Hai người nói chuyện xong, quyết định hướng đi cho Ngụy Quang Minh. Để anh ta đi xuống công xã Hồng Kỳ ở bên dưới huyện Nam Bình làm một cán sự cơ sở.
Từ thư ký huyện trưởng chuyển thành cán sự cơ sở, coi như là lột hết từ đầu đến đuôi, hơn nữa đến lúc đó trên hồ sơ chắc chắn sẽ được ghi chép lại. Anh ta lại là người rời xa quê hương đến một công xã hoàn toàn xa lạ, bên trên thì có bí thư công xã nhìn chằm chằm, không thể dở trò gì nữa.
Đến lúc đó nếu anh ta lại phạm lỗi nữa, bị công xã khai trừ thì cũng không liên quan đến huyện.
Chuyện thế này, huyện trưởng Triệu chỉ cần thông báo qua với bí thư Cao là có thể quyết định rồi.
Bí thư Cao đương nhiên không có ý kiến gì, lần trước đối với cách làm của Ngụy Quang Minh, ông ta rất bất mãn, còn đặc biệt nhắc nhở qua anh ta, nhưng Ngụy Quang Minh căn bản không nghe lọt tai.
Bây giờ còn hay dở trò, dạy mãi không sửa, người như thế cũng không thích hợp để lên cao hơn.
Để cậu ta lên cao, đó chính là không chịu trách nhiệm với nhân dân.
Thế là lúc Ngụy Quang Minh chưa ra viện, quyết định trừng phạt của huyện dành cho Ngụy Quang Minh đã được đưa ra.
Chuyện anh ta tìm người theo dõi xưởng gia dụng không tiện nói, chưa tạo nên tổn thất nên không thể định tội. Ngoài ra một mặt cũng vì nghĩ cho danh tiếng của huyện trưởng Triệu. Còn chuyện phá hoại tình cảm của Tô Mạn càng không tiện nói.
Vậy nên lấy lý do làm việc không nghiêm túc, thái độ không đoan chính, hết lần này đến lần khác làm sai, tư tưởng giác ngộ quá thấp, tiến hành xử phạt theo những tội danh này. Điều động Ngụy Quang Minh đến cơ sở tiến hành công tác rèn luyện.
Chỉ với mấy điều này ghi trên hồ sơ thì sau này Ngụy Quang Minh không còn trong sạch nữa rồi.
Vốn dĩ Ngụy Quang Minh đã xuất viện rồi, trong làm cảm thấy tức vì bản thân bị đánh một trận vô ích, còn chuẩn bị nghe ngóng tình hình Tô Mạn với người yêu. Kết quả vừa mới làm xong thủ tục xuất viện thì nhận được thông báo từ phòng tổ chức.

Bạn cần đăng nhập để bình luận