Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 413 - Đối sách




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
“Cái cửa này không thể mở được đâu, nếu không sau này mọi người đều đi cửa sau hết, cũng sẽ giống như những xưởng khác mất. Cha mẹ tôi chính là công nhân trong xưởng, nói trong xưởng có rất nhiều người làm thì ít mà nhận lương thì nhiều đấy. Trong lòng cảm thấy cực kỳ bất bình, lãnh đạo xưởng cũng không quản nổi. Xưởng chúng ta không thể như thế được đâu.”
Bây giờ xưởng gia dụng có thể phát triển tốt, đó đều là vì lúc trước tuyển người nghiêm khắc, không có đơn vị liên quan nào cả. Bởi vì người vào đây đều rất khó khăn, cho nên họ đều trân trọng công việc này, tăng ca muộn chút cũng chịu khó, không oán trách gì cả. Không giống như vài xưởng khác, hoặc là họ hàng của người này, hoặc là con cái của người kia, trong lòng cũng không nghĩ đến làm việc, cứ nghĩ làm thế nào lười biếng mà có lợi. Có sự ảnh hưởng của những người này, bầu không khí trong xưởng sẽ tồi tệ mất.
Ngô Tiểu Hội thật lòng thích xưởng gia dụng này, cảm giác mọi người giống như người một nhà vậy. Lòng cô ta thật sự lo lắng tình hình của xưởng sẽ bị ảnh hưởng.
Tô Mạn cười nói: “Không sao, tôi có sắp xếp. Đợi người đến rồi, cô đưa một bài thi nhậm chức cho họ làm thử, xem thử người mà chủ nhiệm Tiết giới thiệu đến có trình độ như thế nào.”
Ngô Tiểu Hội không biết Tô Mạn muốn làm gì, nhưng Tô Mạn đã sắp xếp rồi, cô ta sẽ tin tưởng Tô Mạn.
Chủ nhiệm Tiết bên này cũng rất tích cực, đến chiều thì người đã đến rồi.
Tổng cộng có ba cô gái, có hai người mới mười lăm tuổi. Còn là học sinh tốt nghiệp cấp hai. Vẫn chưa thi lên cấp ba. Một người còn lại là học sinh tốt nghiệp cấp ba, vẫn chưa thi trường trung cấp chuyên nghiệp.
Chỉ với điều kiện thế này, cô gái người ta cũng rất tự tin, biết Ngô Tiểu Hội là chủ nhiệm hội phụ nữ, quy về hội phụ nữ bên kia quản, trong miệng cứ nói suốt: “Thím bọn em là chủ nhiệm Tiết của hội phụ nữ trong huyện các chị đấy.”
“Chủ nhiệm Tiết còn là dì của em đấy.”
“Cô ấy là cô họ của em.”
“……” Ngô Tiểu Hội cảm thấy chủ nhiệm Tiết này có lẽ cũng thường xuyên khoe khoang trước mặt họ hàng nhà mình, nói bản thân lợi hại cỡ nào. Nếu không thì họ hàng của nhà bà ta cũng không thể kiêu ngạo như vậy được.
Con cái nhà bí thư Lâm người ta, cô ta đều gặp qua cả rồi, người ta cực kỳ khiêm tốn, gặp ai cũng điềm đạm, cười chào hỏi, cũng không nói cha mẹ mình làm nghề gì.
Sau khi thi xong, bài thi đó cũng là một mớ hỗn độn. Cuối cùng Ngô Tiểu Hội cũng biết tại sao ba người này tìm công việc phải nhờ chủ nhiệm Tiết tính toán thiệt hơn rồi. Chỉ với thành tích này, đi đâu thì xưởng người ta cũng sẽ không cần cả. Không có năng lực thì thôi đi, tính cách cũng rất kiêu ngạo nữa. Cảm thấy mình là người nhà cán bộ, giỏi lắm không xem ai ra gì. Nếu như mà vào trong xưởng, thế thì đúng là phải tìm ông lớn về hầu hạ rồi.
Ngô Tiểu Hội tức hồng hộc mang ba bài thi đi đưa cho Tô Mạn xem. Bày tỏ người thế này mà vào trong xưởng, đó quả thực là con sâu làm rầu nồi canh.
Tô Mạn tỉ mỉ xem bài làm của ba người kia. Với thành tích thế này, đừng nói là thi công nhân chính thức, mà học nghề cô cũng sẽ không cần. Những công nhân trong xưởng cô là một trong những người giỏi nhất trong đợt kiểm tra đầu vào, và cũng trải qua các cuộc phỏng vấn. Thế nào cũng có một thế mạnh để phát triển.
Đinh Linh cũng vừa hay chỉnh lý xong tài liệu, mang lên nộp: “Xưởng trưởng Tô, đây là danh sách nam nữ công nhân đăng ký qua hai lần tuyển dụng cùng với danh sách số người trúng tuyển mà chị bảo em thống kê.”
Tô Mạn đón lấy xem, sau đó bỏ cùng với ba bài thi vào cặp tài liệu của mình: “Chủ nhiệm Ngô, gọi điện thoại cho đồng chí hội liên hiệp phụ nữ bên kia, lén hỏi thử khi nào chủ nhiệm Tiết không có ở văn phòng. Thuận tiện hỏi thử chủ tịch Nhậm có ở văn phòng không.”
Ngô Tiểu Hội cảm thấy Tô Mạn có thể sắp làm việc gì đó, trong lòng có chút phấn khích, lập tức quay người đi gọi điện thoại cho chị em tốt của mình để nghe ngóng tình hình.
Biết được chủ nhiệm Tiết vừa mới ra ngoài, chủ tịch Nhậm thì đang gặp chủ nhiệm hội phụ nữ cấp dưới.
Tô Mạn nghe thấy tình hình này, lập tức xách cặp lên: “Đi, Ngô Tiểu Hội, chúng ta đi tìm chủ nhiệm Tiết, hỏi thử người mà bà ta giới thiệu sao lại là người như thế này chứ, cho dù chúng ta tuyển công nhân nữ, cũng không thể tùy tiện sắp xếp người được.”
“Nhưng chủ nhiệm Tiết không có đó.”
“Thế thì chỉ có thể tìm chủ tịch Nhậm thôi.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận