Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 561 - Hôn 1




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Thôi Hướng Bắc nở nụ cười rạng rỡ đầy vui mừng: “Thật sự không sao đâu, anh ăn tốt hơn người khác nhiều. Khi giáo sư của bọn anh tìm anh làm việc, cũng sẽ kêu anh đi tới nhà ăn của giáo sư ăn.”
Tô Mạn hỏi: “Anh có quan hệ rất tốt với giáo sư của các anh, vậy không phải anh học rất giỏi hay sao?”
Thôi Hướng Bắc gật đầu một cách tự tin: “Bây giờ anh là trợ giảng cho giáo sư cơ học của bọn anh. Thầy ấy tốt với anh lắm, cho anh rất nhiều cơ hội. Bình thường khi anh nghỉ, không có thời gian tới thăm em chính là vì phải làm việc cho giáo sư, nhận sự hướng dẫn của thầy ấy.”
Học bá, đúng là học bá.
Tô Mạn khen ngợi: “Thôi Hướng Bắc, em đã nói anh nhất định có thể làm được mà. Anh nhìn xem bây giờ anh học giỏi bao nhiêu. Giáo sư của các anh thích anh như vậy, chắc chắn cũng là vì anh thông minh lại còn rất cố gắng, anh phải kiên trì, đừng làm phụ sự kỳ vọng của mọi người đối với anh.”
“Ừm.” Có được lời khẳng định của Tô Mạn, trong lòng Thôi Hướng Bắc vô cùng hài lòng.
Trước đây chưa từng có người nào khẳng định anh như vậy.
“Tô Mạn, anh sẽ chăm chỉ học, sau khi anh tới trường học, cảm thấy rất may mắn vì mình đã chọn một con đường như vậy. Em biết không, ở trong trường học anh học được rất nhiều kiến thức mà trước đây chưa từng thấy. Lúc trước không vào trường, anh hoàn toàn không biết có nhiều ngành học như vậy, cũng không biết những ngành học này sẽ mang tới tác dụng to lớn cho công cuộc xây dựng quốc gia. Anh cảm thấy thế giới của mình đều mở rộng, suy nghĩ cũng nhiều hơn.”
Tô Mạn cảm thấy người trẻ tuổi thật tốt, động một tí là có thể có được thăng hoa trong tư tưởng.
Tư tưởng của cô nằm ở trạng thái bằng phẳng đã rất nhiều năm rồi. Tuy rằng không có cách nào cảm động lây, nhưng cô có thể hiểu được, cho nên cô biết lúc này phải gieo một chút hạt giống tâm hồn cho Thôi Hướng Bắc, để trái tim trẻ tuổi này của anh thăng hoa thêm một bước.
“Bởi vì anh chọn một con đường mà anh thích, cho nên anh mới có cảm xúc như vậy, em cũng cảm thấy mừng cho anh.”
Thôi Hướng Bắc nghe vậy, trái tim lại bắt đầu đập thình thịch.
Anh cảm thấy Tô Mạn thật sự quá hiểu suy nghĩ của mình, luôn có thể nói ra suy nghĩ trong lòng mình. Anh nhìn Tô Mạn, đột nhiên có một loại thôi thúc, đôi mắt nhìn vào môi cô, sau đó lại rời đi, anh cảm thấy mình thật quá xấu xa.
Tô Mạn nhìn thấy bộ dạng xấu hổ của anh, cũng khẽ ho một cái: “Ăn xong rồi, chúng ta đi thôi. Đi dạo ở công viên nhỏ cho tiêu cơm. Hôm nay anh ở nhà xưởng đi, nhà xưởng bọn em có phòng cho khách.”
Thôi Hướng Bắc gật đầu với vẻ ngại ngùng: “Được.”
Lúc này đã là cuối thu, trời tối sớm, bây giờ đang là lúc sắc trời mờ tối mà chưa hoàn toàn tối hẳn, nhưng công viên nhỏ đã không còn người nào nữa.
Tô Mạn dũng cảm duỗi tay nắm bàn tay của Thôi Hướng Bắc.
Cô cũng không định theo đuổi tình cảm thuần khiết về mặt tinh thần, tuy không đến mức làm ra chút chuyện khác người, nhưng nắm tay thì vẫn có thể.
Đương nhiên, cô làm rất mơ hồ, chỉ kéo tay của Thôi Hướng Bắc, chạm lên mu bàn tay của anh: “Em thấy anh mặc rất ít, tay có lạnh không?”
Cả người Thôi Hướng Bắc căng cứng đầy khẩn trương, sau đó nuốt nước bọt. Tuy rằng anh không quen với loại hành động này của đối tượng, nhưng bản năng nên có thì vẫn có, vất vả lắm mới nắm lấy tay của bạn gái, còn có thể buông lỏng được sao?
Vì thế anh thuận theo nắm tay của Tô Mạn: “Tay của em còn lạnh hơn tay của anh, anh sưởi ấm cho em một chút.”
Tô Mạn thầm nghĩ còn rất thông minh đấy, cô còn nhìn hai bên: “Để người nhìn thấy sẽ không hay.”
Thôi Hướng Bắc đỏ mặt: “Không sợ, không có người đâu, có thì anh buông.”
Tô Mạn cũng đáp với vẻ ngại ngùng: “Vậy thì được.”
Hai người tay nắm tay đi trong công viên nhỏ không có hoa cũng không có phong cảnh đẹp, nhân lúc ánh sáng mờ tối tận hưởng những thân cây đã rụng sạch lá.
Tô Mạn cũng chưa từng nghĩ mình có một ngày sẽ làm ra loại chuyện có hơi ngu ngốc này.
Thôi Hướng Bắc nói: “Phong cảnh ở trường học của bọn anh cũng không tệ, đợi em có cơ hội qua, anh sẽ dẫn em từ từ đi dạo, ở đó có hồ nước, vào mùa hè có thể nở rất nhiều sen. Khi anh đi báo cáo, còn nhìn thấy một bông cuối cùng nữa.”
Tô Mạn hỏi: “Phong cảnh ở trường học đẹp, vậy người ở trường học có tốt hay không?”
“Đều rất tốt.”
“Bạn học nữ có xinh không?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận