Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 556 - Gặp lại cố nhân




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Tô Mạn còn nhìn thấy bí thư Trình, hiện giờ là phó huyện trưởng ở hiện trường buổi họp.
Phó huyện trưởng Trình trốn trong đám người như chim cút, thẳng đến khi nhìn thấy Tô Mạn, trên mặt mới lộ ra nụ cười.
Đám người Tô Mạn thân là lãnh đạo của mỗi một đơn vị, không thể tách khỏi một vài công tác ở trong huyện, nhưng cũng không đến mức được một huyện trưởng mới tới này coi trọng.
Đợi sau khi họp xong, bí thư Cao dẫn huyện trưởng tân nhiệm đi ăn cơm, đám người Tô Mạn cũng lẫn trong đám người ăn một bữa. Sau khi ăn xong, Tô Mạn và đám người xưởng trưởng Chu cùng nhau rời đi, trên đường, xưởng trưởng Chu lại thở dài: “Ngày tháng sau này phải làm sao đây?”
“Nên làm thế nào thì làm thế đấy.” Xưởng trưởng Trần đáp.
Xưởng trưởng Chu và xưởng trưởng Cao cười ha ha nhìn ông ta. Bọn họ cảm thấy ông Trần có hơi ngốc, cho rằng lãnh đạo của mình lên làm đại ca rồi thì đắc ý. Cũng không biết bí thư Cao có thể có được sự quyết đoán đó như bí thư Lâm hay không.
Nếu là trước đây, bọn họ chắc chắn sẽ không quan tâm ông Trần, nhưng bây giờ bọn họ cũng xem như đã cùng chung quan điểm rồi, nên nhắc nhở thì nhắc nhở, bớt rước thêm phiền phức cho bên bí thư Cao.
Cũng có tiền lệ ông Trần kéo chân rồi.
Xưởng trưởng Cao nghiêm túc nói: “Ông Trần, gần đây ông thành thật một chút đi, quản lý nhà xưởng của các ông cho tốt vào.”
Xưởng trưởng Chu cũng nói: “Đúng vậy, ông Trần, ông có chuyện gì nhớ phải bàn bạc với mọi người, quan hệ của chúng ta tốt như vậy, ông cũng đừng một mình hành động.”
Tô Mạn nói: “Không sai, trừ phi chú Trần muốn tách khỏi tổ chức.”
Xưởng trưởng Trần: “… Đừng có nói vớ vẩn, tôi không làm phản đồ nhé.”
Xưởng trưởng Chu thì mang vẻ mặt vui sướng: “Tốt tốt tốt, ông Trần là người thông minh, trưa nay mọi người đều chưa ăn no, đi nào, chúng ta đi tới tiệm cơm quốc doanh ăn đi. Tôi mời, tiểu Tô trả tiền, bây giờ trong xưởng tiểu Tô làm ăn tốt như vậy, có tiền.”
Tô Mạn: “… Sao lại là cháu trả tiền, cháu còn đang định tìm các chú mượn tiền. Nhà xưởng chúng cháu sắp xây phòng đang không có tiền đây, nên cháu muốn tìm mọi người mượn tiền.”
Xưởng trưởng Cao đáp: “Muốn tiền thì không có, nhưng cần gạch thì có đấy.”
Xưởng trưởng Chu: “… Thực ra tôi cảm thấy hẳn nên là ông Trần trả tiền, bí thư Cao thăng chức, ông còn không giúp chúc mừng một chút, ông ấy cũng là quý nhân của ông mà.”
Xưởng trưởng Trần: “… Được rồi.”
Sau đó bốn người đi ăn cơm, rồi mới tự mình về xưởng của mình.
Vừa về đến bên cổng xưởng, ông Cát đã nói với Tô Mạn: “Xưởng trưởng Tô, có người tới nhà xưởng tìm cháu, thần bí lắm, nói là lãnh đạo cũ trước đây của cháu.’
Tô Mạn vừa nghe, đã đoán ra được là bí thư Trình, hiện giờ là phó huyện trưởng Trình, cô lập tức vui vẻ.
Lúc này, phó huyện trưởng Trình hiện tại đang ở phòng họp ngồi, còn thở dài than ngắn.
Tô Mạn vào cửa nhìn thấy bộ dạng này của ông ta, tò mò hỏi: “Phó huyện trưởng Trình, bây giờ chú chính là lãnh đạo ở huyện rồi, sao vẫn không vui như vậy?”
Phó huyện trưởng Trình vui vẻ đáp: “Tiểu Tô, cháu cũng về rồi, chuyện này còn không phải nhờ có cháu sao, cháu ở bên Bắc Hà làm cho nơi đó phát đạt như vậy, khiến Bắc Hà chúng ta thay đổi, chú cũng nở mày nở mặt theo.”
Cho nên vừa rồi khi nhìn thấy Tô Mạn, ông ta cảm thấy vô cùng thân thiết.
Nói xong ông ta lại thở dài: “Ôi chao, chú cũng vừa mới tới bên này không có kế hoạch làm việc gì, chẳng biết cái gì hết, trong lòng chú đang sốt ruột quá. Trước đây chú quen bí thư Lâm, kết quả bí thư Lâm đi rồi, cháu nói xem chú có hoảng hay không?”
“Có gì đâu mà phải hoảng, chúng ta chính là tổ chức cố định, còn người thì thay đổi như nước chảy, đây cũng không phải lần đầu tiên chú bị điều động đến nơi khác mà.”
“Vẫn là nóng ruột lắm, ở bên này lại không có người quen biết gì. Cháu xem, chú còn tới tìm cháu nghe ngóng tình hình đây.”
Tô Mạn cười đáp: “Cháu cũng không thân với vị huyện trưởng mới tới đó, chú tìm cháu có thể nghe ngóng được tình hình gì, cháu còn định đợi chú quan tâm cháu đây này.”
Phó huyện trưởng Trình hiểu ra, Tô Mạn có quan hệ khá tốt với bí thư Cao. Trong lòng ông ta có tự tin hẳn lên. Ông ta vẫn quen cùng làm việc chung với Tô Mạn hơn.
Hai người cũng không tiếp tục nói chuyện trong huyện nữa, ngược lại, phó huyện trưởng Trình nói với Tô Mạn một vài chuyện ở công xã Bắc Hà.
Hiện giờ chủ nhiệm Lưu của văn phòng tổng hợp là bí thư công xã, sau này công xã Bắc Hà sẽ không sự thay đổi quá lớn, kêu Tô Mạn không cần lo lắng cho nhà xưởng ở bên đó, ngoài ra hiện giờ chị dâu cả của cô cũng được điều tới làm cán sự ở công xã rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận