Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 447 - Rung động




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
“Là tôi.” Thôi Hướng Bắc thả tay xuống, có chút ngượng ngùng nói. Giọng nói còn mang cảm giác thất bại.
Nghe thấy giọng nói của Thôi Hướng Bắc, trạng thái căng thẳng của Tô Mạn được buông lỏng, sau đó cô mới hỏi: “Sao anh lại ở đây?”
“Tôi... Tối nay tôi không ngủ được nên tới trường học dạo. Vừa hay nhìn thấy cô đi từ trong trường học ra, tôi nghĩ cô đi một mình không an toàn nên mới đi phía sau tiễn cô.”
Tô Mạn:... Có kẻ ngốc mới tin lời anh nói.
Cô nói: “Vậy sao nãy anh không gọi tôi?”
“Tôi sợ đi cùng đường với cô sẽ khiến người khác hiểu lầm.”
Tô Mạn còn chưa đồng ý làm bạn gái anh, anh không thể để người khác hiểu lầm. Việc này có ảnh hưởng không tốt với thanh danh của một đồng chí nữ. Anh chỉ muốn đi phía sau, tận mắt thấy cô về tới xưởng là tốt rồi. Ai mà biết tai Tô Mạn lại thính thế.
Tô Mạn nghe lời giải thích của anh thì nhất thời không biết nên trả lời thế nào: “Sau này không cần làm vậy nữa, mình tôi về cũng không sao cả.”
Thôi Hướng Bắc phản đối nói: “Không được, đã trễ thế này rồi, trên đường lại không có ai. Dù sao buổi tối tôi cũng rảnh. Tôi đạp xe tới đây, dừng ngay trước cửa trường học đấy. Có vất vả gì đâu. Dù gì thì chúng ta cũng là bạn bè, cô không cần khách sáo với tôi thế.”
Thôi Hướng Bắc càng nói thì lòng Tô Mạn càng rối bời, không biết nên làm thế nào với anh: “Thôi Hướng Bắc, những lời lần trước tôi nói với anh, anh hiểu không?”
“Hiểu.” Thôi Hướng Bắc nghiêm túc gật đầu: “Nhưng tôi...Chỉ muốn giúp cô, cô đi đường một mình không an toàn. Thân thủ của tôi cũng không tệ. Cô đừng cảm thấy áp lực, tôi không có ý gì đâu. Ban nãy tôi còn không muốn để cô biết.”
Nghe Thôi Hướng Bắc nói, trong lòng Tô Mạn ngược lại có chút không được tự nhiên.
Lần đầu cô mới gặp được một người không cần hồi đáp gì như vậy.
Những người theo đuổi cô trước đây, dù chỉ tặng một nhành hoa cũng muốn gọi điện báo cô biết.
Thôi Hướng Bắc nói: “Cô cứ để tôi đi theo đi, tôi đảm bảo sẽ không để người khác hiểu lầm cô. Hơn nữa trị an trong huyện lý cũng chẳng tốt là bao. Có mấy người vô công rồi nghề, tối tối thường ra ngoài đi lang thang.”
Điều này thì đúng, mặc dù thời này tỉ lệ phạm tội thấp nhưng không có nghĩa là không có người phạm tội.
Hơn nữa với khả năng điều tra của hiện nay, muốn bắt được người cũng không phải chuyện dễ.
Tô Mạn nói: “Nếu tôi không đồng ý thì sao?”
Thôi Hướng Bắc: “...Sau này mỗi đêm tôi đều chạy bộ, chạy từ xưởng gạch nung đến trường học rồi lại chạy từ trường học đến xưởng gia dụng, cuối cùng thì chạy trở về. Tôi muốn rèn luyện thân thể.”
“...” Tô Mạn có chút tức giận, Thôi Hướng Bắc hành xử đàng hoàng trước mặt cô lâu quá rồi, lâu đến mức cô sắp quên trước đây anh còn có thể làm ra chuyện như lén ăn thịt trên núi.
Cô chẳng ừ hử gì mà chỉ quay người đi tiếp.
Thôi Hướng Bắc cứ tiếp tục đi phía sau. Lại lo Tô Mạn tức giận: “Tôi nghe nói cô học tiếng Nga rất tốt, đồng chí Tô Mạn, tôi đưa cô về, sau này cô dạy tiếng Nga cho tôi được không, tôi muốn thi đại học.”
Lúc này Tô Mạn mới quay đầu: “Anh muốn thi đại học?”
“Ừ, lần này rời nhà mới phát hiện bản thân có rất nhiều thiếu sót. Vẫn nên học chút kiến thức chuyên môn thì tốt hơn. Trừ mấy môn tự nhiên là học được ra, ngữ văn và ngoại ngữ của tôi không được tốt lắm. Nghe nói tiếng Nga của cô khá tốt, cô giúp tôi được không. Coi như bạn bè giúp đỡ nhau thôi.”
Tô Mạn thấy anh đã nói đến thế nên đáp: “Thực ra tiếng Nga của tôi cũng chẳng tốt là bao, mới học mà thôi. Nhưng mà tôi có thể giúp anh soạn một số ngữ pháp trọng điểm.”
Mặc dù cô cũng chỉ là đứa gà mờ nhưng tốt xấu gì cô cũng có căn bản của một môn ngoại ngữ khác, cô biết làm thế nào để học ngoại ngữ. Dù có thế nào, cô cũng bằng lòng giúp Thôi Hướng Bắc.
Thôi Hướng Bắc cười nói: “Vậy là tốt rồi. Tôi cũng không biết rốt cuộc thì thi ngoại ngữ cần thi những gì. Hôm nay cô về trước đi nhé, tôi đưa cô về đến cửa rồi về.”
Lúc này Tô Mạn mới xoay người đi tiếp.
Nghĩ đến việc Thôi Hướng Bắc vẫn đi phía sau, trong lòng cô có chút không được tự nhiên. Đã nói rõ rồi mà người ta vẫn tìm được cách khác đi theo.
Cô cũng sẽ không vì chuyện này mà tuyệt giao với người khác.
Cô dứt khoát không thèm để ý nữa, cô nghĩ sau này tìm cơ hội tổng kết tư liệu học tập cho anh. Đợi anh thi đậu đại học, người đi rồi có lẽ mọi chuyện sẽ kết thúc.

Bạn cần đăng nhập để bình luận