Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 415 - Tức giận




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Chủ tịch Nhậm đặt tài liệu xuống bàn: “Tiểu Tô, cháu cũng đừng quan tâm chuyện này nữa. Những người đó cháu cũng không cần sắp xếp vào xưởng, xưởng chúng cháu không có vấn đề gì cả. Với tư cách là một chủ tịch hội phụ nữ, cô có có thể nói rõ với cháu, hội liên hiệp phụ nữ không nhúng tay vào bất cứ vấn đề nào liên quan đến sắp xếp nhân viên vào xưởng. Chủ nhiệm Tiết như vậy là vi phạm quy định rồi. Chuyện phía sau đó, nội bộ hội phụ nữ bên cô sẽ xử lý, cháu không cần lo nữa.” Bà ấy cũng biết mục đích Tô Mạn đến là gì, nhưng mà không cần thiết phải kéo Tô Mạn vào chuyện này.
Tô Mạn biết chủ tịch Nhậm làm vậy là đang bảo vệ cô, nên cô cũng gật đầu: “Thế cháu về đây.”
Chuyện đến bước này rồi, nhân chứng vật chứng đều có cả rồi, quả thực cũng không thích hợp để cô nhúng tay vào nữa.
Tô Mạn cũng không có ý định nhúng sâu vào trong đó.
Chủ nhiệm Tiết nhất định không phải là lần đầu sắp xếp người như vậy, nghĩ lại chuyện của Vương Phương trước kia, rất rõ ràng, chủ nhiệm Tiết tuyệt đối cũng sắp xếp người vào những xưởng khác.
Nếu như lần này chủ tịch Nhậm nắm bắt được cơ hội, nhất định sẽ điều tra chuyện này triệt để. Đến lúc đó nhổ cây củ cải còn lôi theo cả bùn, sẽ dẫn đến nhiều người nữa.
Cho nên ban đầu, Tô Mạn không phải đến kiện cáo, cô chính là đến tìm chủ nhiệm Tiết phản ánh tình hình, chỉ có điều không gặp chủ nhiệm Tiết, nên báo cáo tình hình với chủ tịch Nhậm một chút mà thôi.
Còn về việc sau khi chủ tịch Nhậm biết chuyện này, sẽ làm ra chuyện ảnh hưởng đến những người khác, những người khác cũng chỉ có thể trách chủ nhiệm Tiết làm chuyện mất mặt quá thôi.
Ngô Tiểu Hội thấy Tô Mạn không kiện cáo gì đã đi như vậy rồi. Cũng có chút mơ hồ: “Xưởng trưởng Tô, chúng ta như vậy mà đi? Chúng ta có nên nói thêm nữa không, tôi cảm thấy chủ nhiệm Tiết nhất định là thường xuyên làm những chuyện thế này.”
Cô ta cũng hy vọng lần này có thể vạch trần được chủ nhiệm Tiết, tránh sau này chủ nhiệm Tiết lại ức hiếp người khác.
“Đó là chuyện của huyện, không thuộc quyền quản lý của chúng ta. Yên tâm đi, quay về làm việc cho tốt.”
“Ừm.” Ngô Tiểu Hội thấy dáng vẻ điềm tĩnh của Tô Mạn thì cũng yên tâm rồi. Cô ta tuyệt đối tin tưởng vào Tô Mạn.
Hội liên hiệp phụ nữ bên này, chủ tịch Nhậm cầm danh sách đó với tài liệu bài thi đi tìm bí thư Lâm.
Mấy ngày nay nhờ chuyện sửa đường và bến tàu bắt đầu khởi công, bí thư Lâm thăng quan tiến chức thuận lợi. Nhìn thấy vợ mình đến rồi, ông ấy còn cười đùa: “Hoan nghênh bà chủ tịch Nhậm, bà đến để chỉ điểm công việc?”
Chủ tịch Nhậm cười ha hả: “Tôi thì không dám, quyền lợi của tôi không lớn thế.”
Bí thư Lâm biết ngay là bà ấy đang nổi giận, bèn hỏi: “Mình sao thế?”
“Mình xem trước ba bài thi này đi, mình nói xem người như vậy có thể vào xưởng được không?”
Bí thư Lâm đón lấy bài thi xem, đây rõ ràng là bài thi không đạt yêu cầu. Lại nhìn dòng chữ trên đó, bài thi sát hạch tuyển công nhân của xưởng gia dụng Nam Bình.
“Đây là của xưởng Tiểu Tô bọn họ? Họ nhất định sẽ không tuyển những người như vậy nhỉ.” Ông ấy rất tín nhiệm Tô Mạn. Một người có năng lực dẫn dắt xưởng gia dụng ngày một phát triển như vậy, sẽ không làm ra chuyện ngốc nghếch thế này.
Hơn nữa Tiểu Tô chính là lo xuất hiện chuyện quan hệ cạp váy, cho nên lúc xây dựng xưởng, cơ bản là không có tìm đến huyện nhờ giúp đỡ, đều dùng các mối quan hệ của bản thân cô để xây dựng nên. Người trong huyện không thân với cô, hoàn toàn không tìm đến cô được.
Hơn nữa đừng nói là Tô Mạn, mà người lão luyện của những xưởng lâu năm đó cũng sẽ không làm ra chuyện ngu ngốc này. Nhiều nhất cũng chỉ là sắp xếp một hai người trên cơ sở không ảnh hưởng đến việc vận hành bình thường của xưởng, còn đa phần đều được tuyển vào theo quy tắc thông thường.
Chủ tịch Nhậm nói: “Tiểu Tô đương nhiên sẽ không cần người như thế này, đây là người mà người khác nhét cho con bé. Hơn nữa còn chụp mũ cho Tiểu Tô, nói rằng nếu như không tuyển những người này, thì Tiểu Tô như vậy là khinh thường nữ đồng chí. Đòi báo cáo toàn huyện để phê bình.”
“Xằng bậy!” Bí thư Lâm tức đến mức đập bài thi xuống bàn.
“Ai làm đấy?”
“Chủ nhiệm Tiết của hội liên hiệp phụ nữ bọn tôi. Bí thư Lâm, lần này tôi đến là muốn báo cáo với mình chuyện này, đồng thời báo cáo quyết định của hội phụ nữ bọn tôi rằng tôi sẽ không giữ đồng chí như vậy ở lại. Hơn nữa tôi xin huyện tiến hành kiểm tra đồng chí này, xem thử cô ta đã sắp xếp bao nhiêu người vào những xưởng khác rồi. Cái loại con sâu làm rầu nồi canh này, nhất định phải điều tra nghiêm khắc.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận