Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 112 - Sau này phải tốt lên




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Tô Mạn nhìn thấy dáng vẻ này của Tô Nhị Trụ, thì lại cười một cái: “Anh hai em bây giờ cũng thay đổi rất nhiều rồi.”
Tống Ngọc Hoa nói: “Sau này phải thay đổi tốt hơn nữa, không được làm cho gia đình này lùi bước.”
Tô Mạn cảm thấy như bây giờ cũng rất tốt, người trong nhà khá cầu tiến, giảm bớt cho cô nhiều rắc rối.
Nhưng mà chuyện đó cũng nhờ vào thời đại vật tư khan hiếm này, con người dễ thỏa mãn hơn.
Sau khi đến công xã Bắc Hà, Tô Mạn không đi thẳng vào văn phòng công xã, mà đến trường cấp ba công xã một chuyến.
Đã lâu ngày cô với Tô Thu Nguyệt chưa gặp nhau.
Trái lại Tô Thu Nguyệt có đến công xã tìm cô, nhưng cô đều bận, không để ý đến cô ta.
Nhưng mà lần này trong nhà có thịt ăn, Tô Thu Nguyệt vẫn chưa được ăn, Lý Xuân Hoa cảm thấy áy náy trong lòng, tối qua còn chuẩn bị để dành cho Tô Thu Nguyệt. Nếu không phải vì sợ để lâu hỏng, thì thật sự sẽ để lại một chút. Sau đó Lý Xuân Hoa bảo cô mang bánh ngô cho Tô Thu Nguyệt, để cô ta nếm thử.
Tô Mạn vừa hay cũng đang tò mò về biểu hiện học tập của Tô Thu Nguyệt, nên thuận đường ghé qua xem thử.
Tô Mạn đăng kí ở cổng trường, sau đó đi vào trong phòng tập thể của Tô Thu Nguyệt.
Phòng tập thể mà Tô Thu Nguyệt ở có tám người, vô cùng chật chội, lúc trước Tô Mạn cũng chưa đến bao giờ, lúc này nhìn thấy, cô cũng không hiểu tại sao Tô Thu Nguyệt thà ở nơi chật chội thế này, cũng không muốn về nhà ở.
Lúc Tô Mạn đến phòng tập thể thì Tô Thu Nguyệt bọn họ đang chuẩn bị đi học. Nhìn thấy em gái làm cán bộ nhà mình đến rồi, Tô Thu Nguyệt lập tức giới thiệu cô cho mọi người với gương mặt đầy tự hào: “Đây là em gái của tớ, làm cán bộ trong công xã đấy.”
“Làm ở bộ phận nào trong công xã thế?” Lập tức có nữ sinh hỏi với vẻ mặt ngưỡng mộ.
“Hội liên hiệp phụ nữ!” Tô Thu Nguyệt nói với vẻ tràn đầy tự tin.
“Ôi, tớ nghe xã viên trong đại đội bọn tớ nói hội liên hiệp phụ nữ công xã rất lợi hại, giỏi lắm đấy.”
Vẻ tự hào trên mặt Tô Thu Nguyệt càng hiện rõ hơn.
Lại có người hỏi: “Thu Nguyệt, người nhà cậu đúng là có tiền đồ thật, em gái cậu có tiền đồ, mối quan hệ của cậu trong huyện cũng tốt, còn quen biết công nhân trong huyện, sau này có thể vào huyện thành đấy.”
Tô Thu Nguyệt: “……” Lại bị em gái nắm thóp rồi.
Những nữ sinh này lại không biết suy nghĩ của Tô Thu Nguyệt, lúc này nhìn thấy Tô Mạn có tiền đồ như vậy, bọn họ vẫn rất tin vào chuyện Tô Thu Nguyệt thật sự có người quen ở huyện thành, họ lại nói: “Thu Nguyệt, lúc nào có thể giới thiệu người trong huyện thành cho bọn tớ biết thế, đợi chúng ta tốt nghiệp rồi, cũng có triển vọng tốt.”
Sắc mặt Tô Thu Nguyệt có chút cứng nhắc: “À chuyện đấy, không phải bây giờ vẫn còn sớm sao? Không gấp.”
Tô Mạn nói: “Quả thực không gấp. Con người chị em khá cứng nhắc, con người chị ấy chính là thích chứng minh thực lực của mình, hy vọng dựa vào thực lực bản thân để thi vào huyện thành làm công nhân. Chị, em nói đúng không?”
Tô Thu Nguyệt: “……Đúng, phải dựa vào thực lực của bản thân.”
Nghe thấy hai chị em họ nói như vậy, những nữ sinh khác tự nhiên cũng ngại truy hỏi về chuyện có quan hệ trong huyện thành của người ta. Bản thân Tô Thu Nguyệt đã nói là muốn dựa vào thực lực chính mình để thi rồi, những người không có liên quan như họ thì càng không thể dựa vào quan hệ của người ta rồi.
Nhưng mà cũng có người hiểu Tô Thu Nguyệt, nghi ngờ hỏi: “Thu Nguyệt… Cậu có tự tin không?”
Tô Mạn cười nhìn Tô Thu Nguyệt.
Tô Thu Nguyệt bất chấp khó khăn, nói: “Đương nhiên là có.”
Tô Mạn bật cười: “Chị, em cũng có lòng tin với chị.”
Đợi đến lúc hai chị em đi đến cổng trường cấp ba, Tô Thu Nguyệt ủ rũ vừa gặm miếng bánh ngô mà Tô Mạn đưa cho cô ta, vừa nói: “Em gái, sao lúc nãy em lại nói như thế chứ? Nếu như chị thi không đậu thì phải làm sao?”
“Thế thì mất mặt chị thôi.”
“……”
Tô Mạn nói: “Không lẽ, chị muốn để em vạch trần chuyện chị khoác lác sao? Nhà chúng ta có họ hàng ở huyện thành, sao em lại không biết thế?”
“…… Khụ khụ, chị sẽ chuyên tâm học hành, chị quay lại đi học đây.” Tô Thu Nguyệt nhét hết miếng bánh vào miệng, rồi quay người chạy đi.
Tô Mạn nhìn dáng vẻ đó của cô ta, cô cười cười rồi cũng đến phòng làm việc ở công xã.
Lúc cô vừa đến phòng làm việc trong công xã thì bị Tiểu Vương, trợ lý của bí thư Trình kêu lại.
Thì ra hôm qua chủ nhiệm Hách tìm bí thư Trình nói về chuyện chủ tịch Nhậm có thể sẽ đến công xã.

Bạn cần đăng nhập để bình luận