Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 453 - Lên chức 2




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Bí thư Trình nói lại chuyện ông ta và Tô Mạn mới bàn với nhau hôm nay một lần nữa.
“Chiều nay, tôi sẽ mở cuộc họp nhằm thảo luận chuyện này, ông Lưu à, ông đánh tiếng trước với mọi người đi, chuyện này nhất định phải được thông qua trên cuộc họp.”
Với tư cách là chủ nhiệm văn phòng tổng hợp, chủ nhiệm Lưu là người có mạng lưới quan hệ rộng nhất công xã, quen thuộc với hầu hết các phòng làm việc khác. Rất thích hợp với công việc truyền tin.
Nghe bí thư Trình nói những lời đó, chủ nhiệm Lưu cũng kích động trong lòng. Có ai không hy vọng công xã kiếm thêm chút thu nhập chứ.
Ông ta bưng ly sứ lên cụng ly với Tô Mạn: “Chú phải uống một chén với đồng chí Tô Mạn mới được.”
Tô Mạn vội vàng nói: “Cái này thì không dám.”
Bí thư Trình cười nói: “Hay là chúng ta cùng uống một ly. Hy vọng huyện Nam Bình và Bắc Hà sau này càng ngày càng tốt.”
Chủ nhiệm Hách hào sảng nói: “Đúng, cùng uống một ly.”
Ly sứ của mọi người chạm nhau, uống nước lã mà như uống loại nước thực sự có mùi có vị.

Buổi chiều, bí thư Trình bắt đầu tổ chức đại hội.
Tô Mạn làm đại biểu của xưởng gia dụng Nam Bình, ở trên hội nghị tuyên bố chuẩn bị thành lập xưởng gỗ ở công xã Bắc Hà bên đây, thêm cả chuyện nhận thầu đồi núi.
Liệt ra một vài lợi ích, khiến các cán bộ của công xã Bắc Hà cười híp mắt.
Về sau công xã Bắc Hà của bọn họ có thể sắp giàu rồi.
Ngay sau đó, bí thư Trình lập tức tuyên bố chuyện xưởng gia dụng Bắc Hà sáp nhập vào xưởng gia dụng Nam Bình.
Chuyện này không liên quan quá nhiều với các cán bộ khác. Bọn họ lại không thể vay tiền từ nhà xưởng. Sáp nhập vào xưởng gia dụng Nam Bình cũng không thành vấn đề.
Nhưng thật ra có người hỏi, nếu sáp nhập vào xưởng gia dụng Nam Bình, vậy xưởng gia dụng bên đây sẽ mở rộng quy mô sao, sau này còn có thể tăng thêm người không?
Nghĩ rằng nếu thêm người, nhìn xem có thể sắp xếp người vào hay không.
Những người khác cũng tính toán như vậy. Đặc biệt là xưởng gỗ. Lập một xưởng trưởng mới, chắc chắn không thiếu người.
Tô Mạn nói: “Đây đều là bố trí sau này, tạm thời ưu tiên hàng đầu của chúng tôi vẫn đặt ở trên xưởng gỗ. Chúng tôi phải sớm bàn bạc xác định chỗ cho tốt, bắt đầu khởi công. Bí thư Trình, tạm thời gạch xây nhà xưởng, chúng cháu muốn chuyển gạch từ nhà xưởng số hai bên ấy, giai đoạn sau bổ sung đủ tiền.”
Ngược lại bí thư Trình vô cùng sảng khoái: “Vậy không thành vấn đề, đều là vì Bắc Hà bên này muốn kiến thiết, đây là việc nhỏ.”
Dù sao tiền của xưởng gạch bên ấy, cũng không thể tùy tiện lấy ra dùng, tiền có bảo đảm của công xã vẫn phải trình lên.
Hội nghị nhất trí thông qua xây dựng xưởng gỗ, cùng với quyết sách xưởng gia dụng Bắc Hà sáp nhập vào xưởng gia dụng Nam Bình.
Sau khi mở hội nghị xong, Tô Mạn hẹn tốt thời gian với bí thư Trình tới giải quyết thủ tục. Đến lúc đó cô sẽ sắp xếp người trong xưởng lại đây làm thủ tục.
Sau khi quyết định xong, Tô Mạn mới tính là hài lòng.
Một chuyến này đi xem như có chút tác dụng. Chuyện xưởng gia dụng sáp nhập thẳng vào, chuyện xây dựng xưởng gỗ cũng bàn xong. Vì giúp đỡ xưởng gỗ sớm ngày hoạt động, tin tưởng Bắc Hà bên này sẽ hỗ trợ.
Nhìn thấy thời gian còn sớm, Tô Mạn lại đến xưởng gia dụng và xưởng gạch bên đó xem thử.
Xưởng gia dụng bên ấy vẫn là bộ dạng đó, một chút cũng không thay đổi. Ngay tại bên trong kho hàng nhà xưởng, cũng chỉ hai mươi công nhân đó.
Trông thấy Tô Mạn đã trở lại, các thợ cả rất vui mừng.
Khi Tô Mạn không ở đây, trong lòng bọn họ đều nói thầm, lo lắng hôm nay làm việc xong rồi, ngày mai sẽ không có việc làm.
Sau đó Tô Mạn lại sắp xếp mấy đơn đặt hàng cho bọn họ, lúc này mới khiến bọn họ có việc làm, có tiền cầm.
Những thợ cả đó đều biết, mình dựa vào Tô Mạn ăn cơm. Không liên quan gì tới công xã.
Có người vui mừng nói với Tô Mạn: “Xưởng trưởng Tô, đã rất lâu cháu không trở về xem các chú.”
Tô Mạn cười nói: “Lúc trước công việc luôn bận rộn, cháu cũng mấy tháng không về nhà rồi. Hôm nay trở về làm việc, thì tới đây xem thử. Trên công việc có gặp khó khăn gì không?”
“Không có khó khăn gì cả, chỉ là trong lòng lo lắng.” Có mấy thợ cả lo lắng nói: “Xưởng trưởng Tô, sau này các chú đều có công việc chứ?”
Tô Mạn nói: “Hôm nay vừa mới mở hội nghị, hội nghị quyết định công xã Bắc Hà sáp nhập vào xưởng gia dụng Nam Bình. Về sau phải đổi tên thành xưởng hai Nam Bình của cháu.”
“Thật sao?!”
Tất cả công nhân nghe thấy lời này, kích động nhìn về phía cô.

Bạn cần đăng nhập để bình luận