Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 483 - Tiếp theo




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Xưởng trưởng Cao nói: “Chúng tôi thật lòng thật dạ muốn đóng góp cho Nam Bình. Tuy chúng tôi bỏ tiền xây dựng kho hàng, nhưng vì sự phát triển của Nam Bình, chúng tôi đều vui lòng cho người ngoài sử dụng miễn phí.”
Tô Mạn nói: “Tuy chúng tôi không thể đảm bảo có khu trống bất kỳ lúc nào, nhưng chúng tôi sẽ ra sức phối hợp kiểm soát, cố gắng làm sao để dành ra thêm vị trí cho các đồng chí đến từ nơi khác.”
Bí thư Lâm hài lòng gật đầu, cảm thấy quả nhiên mình không nhìn lầm người. Tuy đồng chí cấp dưới có chút lòng riêng, nhưng ít nhất trong những lúc quan trọng, bọn họ vẫn hiểu rõ trách nhiệm.
Hơn nữa bọn họ có tầm nhìn về tình hình chung như thế, lãnh đạo Nam Bình cũng không thể khiến người ta thất vọng buồn lòng. Chính họ lập nên kho hàng, nếu mình mở cuộc họp bảo họ giao kho cho huyện, liệu sau này còn đơn vị nào chịu đóng góp cho sự phát triển của Nam Bình nữa.
“Nếu đã như thế thì tôi thay mặt cả huyện cảm ơn mọi người, mọi người đều là đồng chí tốt, sự phát triển của Nam Bình không thể không có phần mọi người.”
Ba người vội nói: “Chuyện nên làm mà.”
Sau khi ra khỏi văn phòng của Bí thư Lâm, xưởng trưởng Chu và xưởng trưởng Cao vẫn còn chột dạ.
Xưởng trưởng Chu hỏi: “Tiểu Tô à, liệu bí thư Lâm có phát hiện suy nghĩ của chúng ta không?”
Xưởng trưởng Cao nói: “Tôi có thể nhìn ra ánh mắt ông ta, chắc chắn ông ta đã phát hiện, chẳng qua không nổi giận mà thôi.”
Tô Mạn nói: “Các chú phải biết rằng lãnh đạo của chúng ta nhìn xa trông rộng, cho nên chỉ cần chúng ta thật lòng thật dạ đóng góp cho sự phát triển của Nam Bình, bọn họ sẽ khoan dung thôi.”
Xưởng trưởng Chu thở phào nhẹ nhõm, ông ta cảm thấy khó mà làm những chuyện chiếm lợi ích với Tô Mạn, may mắn đầu óc Tô Mạn nhanh nhạy.
Xưởng trưởng Cao: “Vậy tiếp theo chúng ta nên làm thế nào đây?”
Tô Mạn nói: “Tăng gia sản xuất, chuẩn bị vận chuyển hàng hóa. Cháu dự đoán năm nay nhu cầu hàng hóa sẽ tăng lên, chúng ta phải chuẩn bị sẵn sàng.”
Xưởng trưởng Chu cảm thấy khó tin: “Bọn họ mới ra ngoài vài ngày thôi mà.”
Xưởng trưởng Cao cũng không tự tin, dù sao xưởng gạch của họ thật sự chưa từng vượt khỏi phạm vi Nam Bình, bây giờ còn chạy ra bên ngoài, nói chung cũng cảm thấy khá lo.
Trái lại Tô Mạn rất tự tin, cô cảm thấy ở thời đại cung không đủ cầu này, gom các bên tiêu thụ với nhau, tuyệt đối sẽ có hiệu quả tốt.
Nhân viên tiêu thụ của ba đơn vị ngồi tàu xuất phát.
Giống như những người thám hiểm thời xưa đi tàu giương buồm ra biển lớn để tìm kiếm lục địa mới, bọn họ cũng xuôi theo đường ven sông, chia nhau tìm kiếm những khu vực hay huyện thành đã thành lập bến tàu, sau đó mỗi nơi sẽ có một nhóm gồm ba nhân viên tiêu thụ ghé lại, những người khác thì cứ tiếp tục đi.
Sau khi đến nơi, người của xưởng quần áo chịu trách nhiệm dẫn đường, giới thiệu tình hình địa phương cho hai người còn lại, tiếp theo họ sẽ qua công ty bách hóa để chào hàng, kế đó lại đến các đơn vị khác ở địa phương để đẩy mạnh tiêu thụ.
Khi đã đến đó, nhóm ba người trò chuyện với lãnh đạo đơn vị: “Đầu năm các đơn vị đều khởi công xây dựng, quý đơn vị làm ăn phát đạt như vậy, chắc hẳn cũng muốn như thế chứ.”
Nếu như đối phương nói không muốn, nhân viên tiêu thụ của xưởng gia dụng sẽ dùng chiến thuật tâm lý: “Không làm à? Trên đường đến đây, chúng tôi thấy rất nhiều đơn vị đang khởi công xây dựng, sớm muộn các anh cũng sẽ làm thế thôi. Theo như chúng tôi thấy, hay là các anh nhanh tay làm trước, Nam Bình của chúng tôi vừa mới thành lập, để ăn mừng chuyện quan trọng này, mừng cho ba đơn vị chúng tôi, thế nên chúng tôi mới tổ chức hoạt động...”
Sau đó họ chào giá hoạt động ấy, cho đối phương biết rõ từng khoản.
Bọn họ nói tiếp: “Nếu tạm thời các anh không làm thì có thể đặt cọc trước, như vậy sau này còn có thể hưởng thụ hoạt động ấy, tiết kiệm không ít tiền.”
Lãnh đạo đơn vị hoàn toàn chưa từng gặp kiểu đẩy mạnh tiêu thụ này, thế là họ thật sự bỏ ra khoản tiền ấy.
Vốn dĩ không muốn xây dựng, nhưng bây giờ có thể đặt cọc trước, hình như cũng không đáng ngại.
Chỉ cần bỏ ra ít tiền đặt cọc là được, đợi xong việc thì nói không muốn làm, có thể rút lại số tiền đó nên cũng chẳng sao.
Trước khi nhận được sự chỉ dẫn của đồng chí ở xưởng gia dụng, xưởng nung gạch và xưởng quần áo đều cảm thấy số tiền đặt cọc này không có tác dụng gì hết. Dù sao cũng có thể rút lại, nếu tới lúc đó mà người ta đổi ý, vậy chẳng phải không có tác dụng nào à?

Bạn cần đăng nhập để bình luận