Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 255 - Bốc thăm




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Lâm Tuyết Cúc nói: “Ôi mẹ ơi, quản chú ba kết hôn hay không làm gì, chúng ta cứ xin xây nhà trước là được. Dù sao nhà chúng ta có đến hai người đến tuổi cưới xin, đủ điều kiện xin xây hai cái nhà.”
Nhà họ Tô bây giờ có đồng chí Tô Thu Nguyệt mười chín tuổi, đồng chí Tô Tam Trụ hai mươi mốt tuổi, là người đến tuổi kết hôn. Nam nữ bình đẳng, đều có thể xin xây nhà. Mặc dù chỉ có thể đóng phòng đơn, nhưng cũng giải quyết được vấn đề nhà ở.
Lý Xuân Hoa nhìn Tô Mạn: “Con gái, con nói xem nhà mình có thể xin bên trên không, nhà mình làm cán bộ có cần học người ta nhường cho người khác không?”
Mấy cán bộ đều thích làm ra vẻ như vậy, muốn tăng thể diện trước mặt người ta.
Tô Mạn đáp: “Không cần đâu mẹ, lần này chúng ta thực hiện hình thức rút thăm, chỉ cần phù hợp với quy định là có thể rút. Ai trước ai sau đều do số phận, không trách người khác được.”
Lúc này Lý Xuân Hoa cuối cùng cũng vui vẻ: “Cách này không tệ, vận may nhà mình rất tốt, nhất định có thể rút được số đẹp.”
Việc xây nhà được giải quyết, theo sau chính là việc trả nợ.
Theo lý mà nói, cái nhà này ai ở thì người đó trả tiền. Thế nhưng Tô Đại Trụ và Tô Nhị Trụ đều ở nhà của cha mẹ, không có lý gì bắt đứa con thứ ba tự mình bỏ tiền. Cũng may nhà họ Tô còn chưa chia nhà, cho nên tất nhiên tiền đều là của chung. Hàng năm Lý Xuân Hoa và Tô Thiết Sơn đều nắm giữ trong tay tiền của cả nhà mà.
Lý Xuân Hoa có hơi tiếc của, bèn hỏi Tô Mạn: “Chúng ta có thể ký sổ không?”
Tô Mạn đáp: “Gia đình cán bộ mà lại ký sổ, chuyện này không dễ ăn nói.”
Lâm Tuyết Cúc lập tức phụ hoạ: “Đúng vậy đó mẹ, bây giờ nhà chúng ta cũng không thể không dẫn đầu.”
Lý Xuân Hoa ngẫm lại thấy cũng đúng, dù sao cũng là gia đình nhà cán bộ, cần phải làm gương.
...
Mới hai ngày trôi qua, tất cả các hộ gia đình đã bàn bạc ổn cả rồi. Quyết định xây nhà thì nhanh chóng đến đại đội báo danh. Không xây nhà thì năm nay cũng phải chuẩn bị biểu hiện tốt một chút, chờ tích góp được ít tiền, sang năm lại xây.
Mất một tuần lễ, trong đội mới hết hạn báo danh.
Sau đó thông báo cho các xã viên đã đăng ký xây nhà cử đại diện lên bốc thăm xem ai được cung cấp trước.
Với loại chuyện nở mày nở mặt này, là một chủ gia đình chân chính Lý Xuân Hoa đương nhiên là việc nhân đức không nhường ai. Ngay cả Tô Thiết Sơn cũng không có ý kiến.
Lý Xuân Hoa vén tay áo lên định đi bốc số, Lâm Tuyết Cúc lôi kéo bà nói: “Mẹ à, ít nhiều gì con cũng sinh long phượng thai, vẫn nên để con đi thì thích hợp hơn.”
Lý Xuân Hoa liếc cô ta một cái: “Bà đây còn sinh đến ba đứa con trai hai đứa con gái kia kìa, đứa nào cũng có tương lai xán lạn, so sánh thì ai có thể vượt qua mặt bà đây kia chứ? Có biết vì sao cô lại sinh long phượng thai không, đó là bởi vì cô lười, cô muốn giải quyết vấn đề chỉ trong một lần duy nhất. Uổng công cô còn đang đắc ý trước mặt bà đây, bình thường bà đây còn chẳng thèm để ý cô.”
...
Sau khi Lý Xuân Hoa lên sân khấu bốc số, lập tức mở ra nhìn xem.
Số 21.
Trong đội tổng cộng có hai mươi lăm gia đình xin xây nhà, vậy mà bà lại rút trúng số 21.
Bà quay đầu nhìn lại những người đã rút số trước đó, họ đều rất phấn khởi. Tâm trạng phức tạp này làm bà không muốn nói chuyện nữa.
Ngoại trừ tại công xã bên kia đi làm cùng đi học, những người còn lại nhà họ Tô đều đến đây. Tô Tam trụ hỏi: “Mẹ ơi, sao vậy, rút được số mấy?”
Lý Xuân Hoa nhìn người trong nhà, dạy dỗ bảo: “Ít nhiều gì nhà chúng ta cũng là gia đình cán bộ, cần phải nhường những người khó khăn trước. Vậy nhà mình cứ xây sau đi. Dù sao mấy năm qua cũng sống như thế này, không cần vội.”
Tô Nhị Trụ hỏi: “Rốt cuộc là rút được số mấy?”
Lâm Tuyết Cúc suy đoán nói: “Chắc chắn là sau cùng.” Nếu như rút được số đằng trước, mẹ chồng cô ta chắc chắn sẽ rất đắc ý.
Tô Thiết Sơn rất không vui: “Làm sao, chuyện này có gì à? Con quản nhiều như vậy làm gì? Mau đi làm việc khác đi, chuyện này có cha và mẹ mấy đứa quan tâm là được rồi.”
Lý Xuân Hoa mạnh mẽ tự tin nói tiếp: “Đúng vậy, sớm hay muộn gì thì cũng xây thôi. Trước hết Tam Trụ cứ ở phòng bếp đi, con trai thì nên ăn khổ nhiều một chút. Sau mới có thể giống cha mấy đứa nuôi nổi vợ con.”
Cả nhà họ Tô: “...”
Đợi đến lúc Lý Xuân Hoa cầm dãy số đi đăng ký, cả nhà họ Tô mới biết được con số chính xác.

Bạn cần đăng nhập để bình luận