Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 505 - Nói thật




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Bí thư Lâm yên lặng rút điếu thuốc, đưa cho ông ta một điếu, cùng đốt lên.
“Việc này tôi cũng không tiện nói, tôi nói với ông như vầy, chuyện xây nhà, trong xưởng không ra một phân tiền nào, tất cả đều là công nhân tự mình ra tiền.”
“Có chuyện này hả?” Cán bộ chuyên trách lập tức nghiêm túc. Ông lo lắng nhắc tới chuyện bóc lột giai cấp công nhân.
Đây chính là vấn đề.
Bí thư Lâm đành nói chuyện trong huyện Nam Bình góp vốn xây nhà một lần.
“Lúc trước tôi nghe chuyện này, cảm thấy rất tốt đối với công nhân, nhưng mặt khác, lại lo lắng bên trên không thống nhất ý kiến, cho nên không nói với bên trên.”
Đừng nhìn bình thường bí thư Lâm thẳng thắn, nhưng cũng biết tình hình bên trên. Rất nhiều lão đồng chí đều có va chạm về mặt tư tưởng, thường xuyên không thống nhất ý kiến.
Ông ấy còn đưa phương án xây nhà công nhân viên chức lúc trước Tô Mạn để ông ta xem cho cán bộ chuyên trách Hải xem.
Cán bộ chuyên trách Hải tỉ mỉ lật xem. Càng xem càng cảm thấy đây là chuyện tốt.
Rất nhiều công nhân nắm tiền trong tay, nhưng không mua được nhà.
Quốc gia muốn xây nhà, cũng không có tiền.
Nếu có thể kết hợp lại, không phải sẽ giải quyết khó khăn của mọi người sao?
Cái gọi là ăn, mặc, ở, đi lại, hiện tại mọi thứ đều thiếu.
Sau khi xem xong sắc mặt ông ta nghiêm trọng, nhận lấy tư liệu: “Tôi cầm về đi nghiên cứu kỹ càng một chút. Xem có cơ hội thích hợp để báo lên hay không.”
Bí thư Lâm nói: “Sẽ không xảy ra vấn đề gì chứ. Đồng chí đó còn nhỏ, cũng không thể bị đưa lên nơi đầu sóng ngọn gió được.”
“Tôi sẽ thử ý này trước. Sẽ không ầm ĩ lên đâu.”
Lúc này bí thư Lâm mới gật đầu: “Vậy ông cần phải chú ý một chút.”
Hai người bàn xong chính sự, cán bộ chuyên trách Hải cười nói: “Ông Lâm, lấy thành tích ông làm ra, tôi thấy, không bao lâu, chúng ta lại có thể làm chiến hữu rồi.”
Bí thư Lâm nhướng mày, rất nhanh đã hiểu ý trong lời nói của ông ta. Thật ra không bởi vì có thể thăng chức mà vui vẻ, mà là đối với việc mình có thể tiếp tục ở khu Hoa Châu, quản lý Nam Bình nên vui vẻ. Bây giờ Nam Bình vừa mới cất bước, ông ấy cũng không muốn nửa đường thất bại.

Đồng chí khu Hoa Châu đến một chuyến như vậy, đó cũng không phải đến vô ích. Biểu hiện của Nam Bình bên đây rất tốt, các lãnh đạo của khu Hoa Châu đương nhiên cũng sẽ chiếu cố một chút.
Rất nhanh, khu Hoa Châu đã cấp một khoản tiền cho Nam Bình bên ấy. Để cho bọn họ mở rộng bến tàu.
Chuyện này khiến cho các lãnh đạo trong huyện vui vẻ một hồi.
Trước kia để bên trên cấp tiền cho bọn họ, đều khó hơn tất cả thứ gì. Bây giờ đến đây một chuyến, đã chủ động cấp tiền. Ước gì bên trên tới thêm mấy lần nữa.
Không chỉ như vậy, khu Hoa Châu còn điểm danh khen ngợi xưởng gia dụng Nam Bình.
Nói xưởng gia dụng Nam Bình có tính đại biểu của một đơn vị. Là đơn vị tích cực, có sức sống.
Đây chính là đánh giá rất cao.
Được địa khu khen ngợi, vậy sau này có nhiều cơ hội hơn. Ví dụ như nói tới phương diện biên chế của công nhân, trong huyện nhiều nhất cũng chỉ cho bạn một ngàn người. Vượt qua, vậy phải xin phép địa khu bên kia.
Tuy rằng nói nhà xưởng trong huyện rất khó có quy mô một ngàn người.
Nhưng lỡ như có thì sao. Đến lúc đó tìm địa khu xin phép, vậy không phải càng dễ dàng hơn sao? Địa khu bên đó còn có thể tìm một vài con đường để giúp đỡ cho bạn nữa.
Dù sao xưởng trưởng Chu bọn họ thì vô cùng hâm mộ.
“Chắc chắn có lãnh đạo đến nhà xưởng của các cháu.”
Xưởng trưởng Chu ghen tị nói trong điện thoại.
Tô Mạn ở đầu điện thoại bên này, cũng là vẻ mặt vui vẻ: “Cháu cũng thật không ngờ, dù sao ngày đó đồng chí ở xưởng gia dụng của tỉnh thành bên kia lại đây bàn chuyện hợp tác. Cũng không thấy những người khác.”
Xưởng trưởng Chu khẳng định nói: “Vậy chắc chắn chính là bọn họ. Dùng chiêu xưởng đồ gia dụng của tỉnh gì đấy. Tiểu Tô à, cháu nói xem sao vận may của cháu tốt thế, sao lại không đến xưởng quần áo của chú chứ. Chú vì chuẩn bị, ngay cả cỏ dại trong bồn hoa của bọn chú cũng cắt sạch sẽ. Chú tự mình đi cắt đó.”
Tô Mạn cười nói: “Có thể là biết mọi thứ ở xưởng quần áo bên kia đều tốt, cảm thấy không cần thiết phải qua, ngược lại lo lắng xưởng mới chúng cháu, nên tới đây nhìn thử.”
Nói mấy câu làm yên lòng ông Chu bọn họ, Tô Mạn tắt điện thoại, bắt đầu tổ chức hội nghị.
Chuẩn bị xây nhà xưởng mới. Khởi công ngay tại bến tàu bên kia.

Bạn cần đăng nhập để bình luận