Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 327 - Bàn giao




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
“Tiểu Tô còn phải bàn giao công việc nữa nên sẽ không tới. Công việc bên xưởng gia dụng của chú đã kêu con bé bàn giao cho chủ nhiệm Lưu ở văn phòng tổng hợp.”
Thôi Hướng Bắc nghe thấy Tô Mạn không đi cùng, trong lòng cũng không biết là thở phào nhẹ nhõm, hay là cảm thấy mất mát.
Bởi vì những suy nghĩ đột nhiên nhảy ra trong đầu ngày hôm qua đó, khiến cả một đêm anh ngủ không ngon, lăn qua lăn lại chỉ nghĩ đến những chuyện này. Thậm chí khi nằm mơ, anh còn mơ thấy mình nắm tay của xưởng trưởng Tiểu Tô… khi tỉnh lại, anh cũng biết những tâm tư nhỏ đó của mình.
Anh muốn hẹn hò, nói chính xác thì anh muốn kết làm đối tượng với xưởng trưởng Tiểu Tô, muốn thân thiết với cô giống như hai người Tôn Gia Lượng và kế toán Từ.
Sau khi nghĩ rõ ràng, tinh thần của anh vẫn luôn phấn khởi, nhưng lại cảm thấy rất ngại ngùng.
Mấu chốt là bí thư Trình vẫn chưa biết suy nghĩ của anh, cứ như vậy mà đâm vào tim anh một nhát, đến khi vào huyện, ông ta đột nhiên nói một câu: “Vẫn là môi trường ở huyện tốt, sau này Tiểu Tô tới nơi này làm việc, hộ khẩu có thể chuyển qua đây. Đến khi đó chính là người nội thành. Với năng lực của con bé, đơn vị chắc chắn sẽ sắp xếp cho con bé một phòng ở, đến khi đó tìm đối tượng cũng đơn giản hơn.”
Thôi Hướng Bắc lập tức cảm thấy trái tim mình bị đâm.
Anh nhăn nhó bảo: “Xưởng trưởng Tiểu Tô vẫn còn rất nhỏ tuổi.” Bây giờ anh cũng không dám thể hiện gì với xưởng trưởng Tiểu Tô, lo lắng sẽ dọa sợ cô gái nhỏ nhà người ta.
Bí thư Trình tranh luận: “Cũng không nhỏ đâu, năm sau mười tám tuổi rồi, đã có thể kết hôn được rồi. Năm nay hẹn hò, năm sau có thể đăng ký kết hôn.” Công xã có rất nhiều đồng chí xã viên nữ mười sáu tuổi đã kết hôn, mười tám tuổi đều làm mẹ.
Thôi Hướng Bắc: “…”
Anh thật sự chưa từng nghĩ Tô Mạn sẽ kết hôn sớm như vậy. Dù sao những người trẻ tuổi mà anh từng tiếp xúc qua đều không kết hôn sớm như thế. Khi mười bảy, mười tám tuổi, bọn họ vẫn còn đang đi học, thậm chí có người thi đỗ đại học, còn đang học đại học. Mà thời gian học đại học lại không có khả năng kết hôn. Đợi sau khi tốt nghiệp đại học cũng đã hơn hai mươi tuổi, mới bắt đầu kết đối tượng rồi kết hôn.
Cho nên anh vẫn luôn cảm thấy mình vẫn còn nhỏ, Tô Mạn nhỏ hơn anh hai tuổi lại càng nhỏ hơn. Bằng không, trước đây anh cũng sẽ ngốc nghếch chưa từng đến phương diện kết đối tượng này. Sau khi sáng nay suy nghĩ rõ ràng, trong lòng anh ngại ngùng, chính là vì cảm thấy mình còn nhỏ tuổi mà đã nghĩ đến việc hẹn hò.
Nhưng bây giờ anh mới nhận ra, hóa ra mình và Tô Mạn đều không còn nhỏ, mà đã đến độ tuổi kết hôn.
Anh căng thẳng siết bàn tay với: “Huyện này cũng không lớn, tìm một người thích hợp cũng không dễ dàng như vậy.”
“Sao lại không dễ dàng, phía bên cục cảnh sát ở huyện có nhiều chàng trai tốt như vậy.” Tuy rằng bí thư Trình là một cán bộ, nhưng nói đến chuyện của những người trẻ tuổi cũng rất hăng hái: “Không nói đến cục cảnh sát, chỉ nói đến trong khu tập thể huyện ủy này thôi cũng có sinh viên đại học chuyển tới. Tiểu Tô có bản lĩnh như vậy, chú thấy cặp với sinh viên đại học cũng xứng lắm.”
Bí thư Trình cảm thấy chuyện mà Tô Mạn làm đến ngay cả một vài sinh viên đại học cũng không so được.
Sau khi Thôi Hướng Bắc nghe xong, nghĩ đến giấy báo trúng tuyển đại học bị xé nát đó của mình. Sớm biết có ngày hôm nay, cho dù giấy thông báo đó bị xé nát thành mảnh vụn, anh cũng phải cẩn thận dán nó lại, sau đó mặt dày mày dạn đi học đại học, cớ gì lại bỏ đi ngay.
Nhưng nếu như đi lên đại học, có khả năng bây giờ bên cạnh xưởng trưởng Tiểu Tô lại càng không có chuyện của anh.
Cho đến khi đến văn phòng của bí thư Lâm, Thôi Hướng Bắc vẫn còn đau đầu, nhưng một khắc nhìn thấy bí thư Lâm đó, đầu óc của anh đột nhiên nổi lên suy nghĩ.
Xưởng trưởng Tiểu Tô là do bí thư Lâm điều qua đây. Vậy anh phải biểu hiện tốt một chút, sau này cũng không phải không có cơ hội.
Anh lập tức xốc lại tinh thần, đi theo bí thư Trình vào văn phòng.
Hôm qua bí thư Trình vừa mới trở về từ bên bí thư Lâm, hôm nay lại đi tới một cách hùng dũng oai vệ. Trên gương mặt đó còn hăng hái biết bao nhiêu.
Bí thư Lâm hỏi: “Đồng chí Xuân Bình, lại có chuyện tốt nữa sao?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận