Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 66 - Sắp xếp người 2




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Con gái cô ta Tiểu Thảo nắm lấy cánh tay cô ta hỏi: “Mẹ, con khác anh Thạch Đầu chỗ nào?”
Tiểu Thạch Đầu nói: “Anh có chim nhỏ, em không có.”
Tô Mạn cười như không cười nhìn cô ta: “Chị thương con trai như vậy, sao không thấy chị đối xử tốt với anh cả em một chút. Anh cả của em, là con cả trong nhà họ Tô này! Khi sinh ra, cũng rất quý giá.”
Lâm Tuyết Cúc: “…” Con trai và chồng của mình, có thể như nhau ư? Con trai là mình sinh ra, chồng thì là phụ nữ khác sinh!
Nhưng những lời này cô ta không thể nói. Sau khi nói ra, mẹ chồng Lý Xuân Hoa sẽ cãi vã với cô ta.
Trước đây cô ta còn không sợ, bây giờ hai cô em chồng đều ở nhà, đều không dễ chọc, ba mẹ con này thực sự quá lợi hại, cô ta không dám trêu chọc.
Đồng chí Tô Đại Trụ vẫn luôn bị xem nhẹ nghe thấy thế, trong lòng lập tức chua xót.
Hóa ra trước đây, anh ta cũng từng được coi trọng. “Mẹ, là thật sao, trước đây con cũng rất quý giá?”
Lý Xuân Hoa nói: “Rất quý, đương nhiên rất quý. Trong nhà cha con chỉ có mình ông ấy, con còn là con đầu, coi như của quý mà nuôi dưỡng.”
Thiếu chút nữa là Tô Đại Trụ rơi lệ. Anh ta vẫn luôn cho rằng anh ta là người không được yêu thích nhất trong nhà, vì anh ta ăn nói vụng về, không được lòng cha mẹ. Hóa ra trước đây cha mẹ cũng coi anh ta như bảo bối. “Mẹ, mẹ nói cho con nghe chuyện lúc nhỏ của con đi, con muốn nghe.” Muốn biết trước đây mình được thương yêu như thế nào.
Lý Xuân Hoa trợn tròn mắt: “Nói cái gì? Nếu sớm biết của quý mà mẹ sinh ra cưới vợ là quên mẹ, mỗi ngày đi theo vợ mình chọc tức mẹ, mẹ đã sớm ném văng đi. Còn không bằng sinh thêm mấy đứa con gái thương mẹ.”
“…”
Chị dâu thứ Tống Ngọc Hoa vẫn luôn không hé răng, đôi mắt khẽ đảo nhìn con gái Tiểu Mễ Lạp mình sinh.
Trước đây cô ta vẫn luôn cảm thấy mình sinh con gái là có lỗi với nhà họ Tô. Trong lòng đuối lý, cho nên mẹ chồng mắng cô ta, chồng đối xử không tốt với cô ta, cô ta đều nhịn.
Hóa ra, sinh con gái cũng được. Sinh con gái nuôi có tiền đồ giống như hai em chồng, sau này cũng khiến trong nhà vẻ vang.
Cho nên cô ta không nên đuối lý.
Vẫy những ấm ức cô ta phải chịu lúc trước, chẳng phải chịu vô ích sao?
Nghĩ tới đây, ánh mắt cô ta sâu xa nhìn về phía Tô Nhị Trụ người đàn ông của mình.

Cuối tháng bảy, Tô Mạn chuyển giao công việc. Đại đội trưởng Quách sắp xếp người thay là cháu gái ông ta Quách Hồng Đào, là người tốt nghiệp cấp hai. Đã tốt nghiệp ba năm. Lần này cũng là muốn quan tâm người trong nhà, cho nên sắp xếp cô ta tới thay công việc của Tô Mạn.
Đồng chí Quách Hồng Đào hưng phấn tới tiếp nhận công việc trong tay Tô Mạn. Còn bảo Tô Mạn truyền thụ một ít kinh nghiệm.
Nể mặt đại đội trưởng Quách, trái lại Tô Mạn rất ủng hộ công việc của cô ta, còn cố ý để lại ba chuyện xưa cho cô ta, khiến cô ta có thể trải qua cửa ải khó khăn nhất. Còn sau đó, chỉ có thể là cô ta tự động não nhiều, đọc nhiều sách, tích lũy tri thức.
Quách Hồng Đào mắc cỡ ngại ngùng đề xuất với Tô Mạn, có thể sau này viết chuyện xưa cho cô ta hay không, cô ta sẽ đến bên công xã lấy.
Tô Mạn nở nụ cười: “Chuyện này tôi phải xin chỉ thị của chủ nhiệm Hách chúng tôi mới được, bằng không bà ấy nói tôi không tận tâm tận lực đối với công việc.”
Quách Hồng Đào lập tức xấu hổ.
Cô ta biết Tô Mạn thích giúp đỡ người khác, đối với người nào cũng phụ một tay, lúc này mới đề xuất yêu cầu này, ai biết Tô Mạn lập tức từ chối.
Sau khi ra khỏi phòng học, Tô Mạn nói với 789: “Nhìn thấy chưa, đây gọi là được một tấc lại muốn tiến một thước. Cho nên làm chuyện tốt cũng phải chọn người, đừng người nào cũng giúp. Có một số người sẽ không biết cảm ơn.”
789 hơi bị đả kích.
Tuy nó là hệ thống thánh mẫu, nhưng thánh mẫu cũng không thể bị người ta đòi hỏi một cách vô độ. “Ký chủ, cô đừng khổ sở.”
Tô Mạn mỉm cười: “Tôi khổ sở cái gì, liên quan gì tới tôi?”
789: “…”
Nó đều đã quên, ký chủ làm chuyện tốt, đều không để tâm.
Chuyện này, trái lại Tô Mạn không nói với đại đội trưởng Quách, dù sao người ta cũng là người một nhà. Cô nói, còn tưởng là cô đang châm ngòi ly gián. Còn sau này Quách Hồng Đào có nói bậy gì đó về nhà lão Tô trước mặt đại đội trưởng Quách, khiến đại đội trưởng Quách chỉnh nhà lão Tô hay không, trái lại cô không lo lắng.
Dù sao đám người nhà lão Tô kia, thực sự không phải quả hồng mềm. Nếu có thể bị chỉnh thì đã sớm bị chỉnh rồi.
Nhưng mà cô kết luận, cho dù Quách Hồng Đào làm gì, đôi mắt của quần chúng nhân dân vẫn sáng như tuyết.

Bạn cần đăng nhập để bình luận