Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 541 - Thuyết phục




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Nhà máy thép và hầm mỏ ở đây là đơn vị lớn. Tô Mạn nhắm trúng hai nơi này.
Xưởng trưởng Chu có chút bỡ ngỡ.
Dù hai bên đều là xưởng trưởng nhưng cách biệt thực ra lại rất lớn. Nhà máy thép và hầm mỏ gần như là nguồn nuôi chính cho cả huyện Tiểu Dã, đủ để biết quy mô của hai nơi này lớn thế nào rồi.
Xưởng trưởng Chu của xưởng quần áo đứng trước loại đơn vị thế này cũng có chút tự ti.
“Tiểu Tô à, cháu nói xem, người ta có ra gặp mặt chúng ta không?”
“Đây là lễ phép căn bản, nhất định sẽ gặp. Xưởng trưởng Chu, chú cứ tự tin lên, chú biết mà, nơi dựa lưng cho chúng ta là huyện Nam Bình. Để thiết lập mối quan hệ làm ăn tốt đẹp với chúng ta, những đơn vị này còn bỏ tiền ra sửa lại đường đó.”
Xưởng trưởng Chu lấy lại được chút tự tin: “Hay là, lát nữa cháu đánh trận đầu, chú bọc hậu cho. Thanh niên mở miệng nói chuyện trước thì thích hợp hơn.”
Tô Mạn: “...” Còn không bằng đi với chú Cao. Ông ấy đàng hoàng hơn nhiều.
Lúc đến nhà máy thép, xưởng trưởng Chu thì chỉ làm ra vẻ, luôn giữ nụ cười mỉm trên môi, Tô Mạn phụ trách giao lưu với đối phương.
Hai người không gặp được xưởng trưởng nhà máy thép mà chỉ gặp được một trong số những phó trưởng xưởng quản lý hậu cần.
Mấy cái khác chưa bàn đến, nhà máy thép này quy mô rất lớn, một xưởng đã có tới sáu xưởng phó. Người ta tuy chỉ là một xưởng phó nhưng khi gặp Tô Mạn và xưởng trưởng Chu, vẻ mặt trông vô cùng tự tin lại có chút đặc biệt phấn khích.
Tốt ở chỗ đối phương rất hiểu lễ nghĩa, biết giữa đồng chí với nhau nên cư xử hài hòa, nên châm trà, nên dâng thuốc lá vẫn làm đầy đủ.
Tô Mạn âm thầm đánh giá một vòng, phát hiện cái bàn trong phòng làm việc là của xưởng mình làm. Nhất thời cô cảm thấy tự tin hơn nhiều.
“Hoan nghênh đồng chí huyện Nam Bình ghé thăm. Bây giờ quan hệ đôi bên đã phát triển thêm một bậc. Cũng coi như là người một nhà với nhau.”
Xưởng phó Ngô cười nói.
Xưởng trưởng Chu và Tô Mạn đều cười cười. Tô Mạn nói: “Từ sau khi sửa đường, tôi cũng cảm thấy huyện Nam Bình tôi và huyện Tiểu Dã đã thành người một nhà với nhau nên mới muốn ghé thăm bên các anh. Sau này chắc chắn sẽ còn nhiều dịp qua lại với nhau. Sau buổi gặp mặt trong phòng làm việc với xưởng phó Ngô hôm nay thì tôi lại càng cảm thấy thân thiết. Mấy đồ dùng này chẳng phải đều do bên tôi làm ra sao. Tôi phải cảm ơn quý đơn vị đã ủng hộ xưởng chúng tôi. Cũng nhờ có sự quan tâm của các đơn vị anh em nên chúng tôi mới gặt hái được thành công. Cảm ơn cảm ơn.”
Xưởng phó Ngô nghe cô nói thế cũng cười nói: “Đều là đơn vị cùng khu, đương nhiên phải giúp đỡ lẫn nhau.”
“Tôi cũng thấy thế, đều là đơn vị cùng khu cả mà. Chúng ta nên giúp đỡ lẫn nhau mới thể hiện được tinh thần đoàn kết giữa các đơn vị trong khu ta. Sau này nếu quý đơn vị có đặt vật dụng trong xưởng chúng tôi thì cứ báo với tôi một tiếng, tôi gửi cho các anh một lô ghế.”
Xưởng phó Ngô vui vẻ cười: “Xưởng trưởng Tô thật khách khí quá.”
“Khách khí gì đâu, chỉ là một lô ghế thôi. Chúng ta đều là đơn vị anh em mà phải không? Bên tôi không những tặng lô ghế đó cho các anh mà còn tính để các anh sử dụng miễn phí cái kho ở bến tàu kia.”
Vừa mở lời đã đưa ra lợi ích rất lớn.
Xưởng phó Ngô nghe thấy thế thì cười không nổi nữa. Trên đời này làm gì có bữa cơm nào miễn phí. Dù đồng chí huyện Nam Bình có rộng rãi hơn đi nữa, cũng không thể vô duyên vô bên anh ta nhiều thứ thế được.
“Xưởng trưởng Tô, ý mọi người là...Tôi nói thật với cô nhé, gần đây xưởng chúng tôi mới mua đợt đồ dùng mới, tạm thời không dùng thêm cái khác được nữa.”
Anh ta còn tưởng Tô Mạn tính mồi anh ta đặt đồ dùng trong xưởng.
Tô Mạn xua tay: “Xưởng phó Ngô, anh đừng hiểu lầm, chúng ta là đơn vị anh em với nhau, sao tôi lại lấy cớ này bảo các anh đặt hàng? Thế chẳng phải là lấy oán báo ân à? Chúng ta ở cùng một khu, đương nhiên không làm loại chuyện đó. Chỉ cần bình thường khi nhà máy thép giao lưu bên ngoài, tiện thể giúp chúng tôi làm tuyên truyền là tốt rồi. Ví dụ như, nếu có thể khiến nhà máy thép bên Thượng Hải đặt đơn hàng bên xưởng chúng tôi thì coi như đã là sự giúp đỡ rất lớn đối với chúng tôi rồi.”
Xưởng phó Ngô có hơi sửng sốt, sao lại có liên quan đến nhà máy thép bên Thượng Hải nữa: “Việc này, việc thu mua ở bên đó thực ra không có liên hệ mật thiết lắm với bên chúng tôi.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận