Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 762 - Hướng tới




Lý Xuân Hoa thiếu chút nữa đã đánh đầu anh ta, giữ mặt mũi cho anh ta nên không xuống tay: “Nói bừa gì hả, đã ở bên nhau lâu như vậy, con không bàn chuyện kết hôn, con vẫn là đàn ông sao? Có chút tâm trách nhiệm không hả? Hơn nữa, điều kiện nhà bọn họ vẫn được, con tới nhà bọn họ không tệ đâu.”
Mẹ Từ thiếu chút nữa hộc máu.
“Vụ đám cưới này nhà chúng ta không kết, không bàn nữa!” Mẹ Từ tức giận trực tiếp thông báo. Trừ phi xưởng trưởng lớn Tô tự mình tới cửa cầu thân, nếu không bà ta tuyệt đối không đồng ý!
“Mẹ, con cảm thấy, vẫn có thể bàn một chút mà.”
Từ Tiểu Lệ cúi đầu nhỏ giọng nói.
Vẻ mặt mẹ Từ giật mình nhìn cô. Đứa con gái bà ta nuôi lớn như vậy, đây vẫn là lần đầu tiên làm trái lại bà ta. Ngày xưa cái gì cũng nghe bà ta. Bảo giao tiền lương thì giao tiền lương, bảo tối nay xem mắt thì tối nay xem mắt.
Tới chuyện lớn như hôn nhân, thế mà lại đưa ra ý kiến.
Tô Tam Trụ cảm động vô cùng.
Mẹ ruột và mẹ vợ không thích anh ta, dù sao người yêu vẫn toàn tâm toàn ý với anh ta.
“Tiểu Lệ, chỉ cần em nguyện ý, anh chắc chắn kết hôn với em.”
Mẹ Từ bị chọc tức: “Tôi không đồng ý!”
Lý Xuân Hoa nói: “Tư tưởng giác ngộ quá thấp, bây giờ chú trọng hôn nhân tự do. Vợ thằng cả, hội liên hiệp phụ nữ các con hình như có quy định bảo vệ quyền lợi của đồng chí nữ chưa lập gia đình nhỉ.”
Lâm Tuyết Cúc nói: “Đúng vậy, hôn nhân của đồng chí nữ đã được quốc gia bảo vệ.”
Mẹ Từ: “… Kết hôn cũng được, trừ khi sau này bọn họ giao tiền lương về nhà.”
Lý Xuân Hoa nói: “Tùy vợ chồng bọn nó, giao bao nhiêu cũng được, dù sao tôi không cần.”
Tô Tam Trụ cũng không ngốc, nghe nói như thế lập tức nói: “Vậy sau này cháu ở nhà họ Từ bên đây sao? Có phòng của chúng cháu không, kết hôn thế nào cũng phải có một căn phòng chứ. Đứa nhỏ cũng trông hộ? Nếu có phòng ở, cũng trông con hộ, chúng cháu chắc chắn giao sinh hoạt phí mỗi tháng.”
“…”
Mẹ Từ đương nhiên không có khả năng đồng ý. Nếu đồng ý, đừng nói không có chỗ ở, lỡ như bọn họ sinh mấy đứa con, thì còn nuôi thế nào hả? Cho dù là vợ chồng công nhân viên chức, thì cũng không chịu nổi nhiều con vậy.
Mẹ Từ cắn răng một cái, dứt khoát đồng ý cho bọn họ kết hôn, nhưng về sau không được dựa vào nhà mẹ đẻ. Thích ở đâu thì ở đó, con cũng không thể trông hộ.
Lý Xuân Hoa tỏ vẻ rất hài lòng: “Sui gia, chính là phải nhìn ra như vậy. Chúng ta đừng khiến cuộc sống già cả của mình như một mụ già. Chúng ta phải có không gian cá nhân của mình. Bà rảnh rỗi thì vào trong xưởng tìm tôi, tôi lập một đội ương ca cho người già, sau này bà cũng đi múa ương ca đi.”
“…”
Hôn sự của Tô Tam Trụ cứ như vậy đã bàn xong. Không lấy chồng không cưới vợ, sau này vợ chồng son sống ở bên ngoài, sống thế nào cũng là cuộc sống của bọn họ. Cha mẹ hai bên cũng không cần bọn họ nuôi. Sinh con theo họ ai đều được, tự mình thương lượng mà làm.
Đối với kết quả này, ngoại trừ mẹ Từ không hài lòng, những người khác đều rất hài lòng.
Đặc biệt là Từ Tiểu Lệ.
Hạnh phúc vô cùng.
Nếu hôm nay không có mẹ Tam Trụ nói ra những điều kiện này, cô ấy cũng không biết làm vợ người ta còn có thể hạnh phúc như vậy. Không cần nuôi cha mẹ về già, không cần giao tiền lương, bản thân mình muốn sống thế nào thì sống thế ấy. Sinh con còn có thể theo họ mình.
Từ Tiểu Lệ cảm thấy cuộc sống trôi qua quả thực rất tốt đẹp. Tốt hơn ở nhà mẹ nhiều.
Ở nhà mẹ đẻ phải giao tiền lương, còn không thể làm chủ.
Trước kia Từ Tiểu Lệ cảm thấy phụ nữ chính là như vậy, ở nhà mẹ đẻ dựa vào nhà mẹ đẻ, đến nhà chồng cũng phải sống như vậy, còn phải dỗ dành chỗ dựa vững chắc là nhà mẹ đẻ này.
Nhưng hiện giờ mẹ chồng tương lai đổi mới thế giới quan của cô ấy, phát hiện phụ nữ còn có thể sống một cuộc sống khác.
Tuy rằng tính tình Từ Tiểu Lệ yếu mềm, nhưng cô ấy cũng từng khát vọng sống một cuộc đời tự do. Cho nên lúc trước mới dám lớn gan nói muốn bàn hôn sự này.
Cô ấy sợ sau khi bỏ lỡ, về sau cũng không có chuyện tốt kiểu này nữa.
Sau khi rời khỏi nhà họ Từ, vẻ mặt Tô Tam Trụ cũng hạnh phúc, cảm thấy Tiểu Lệ thật đúng là toàn tâm toàn ý đối với anh ta.
Loại tính tình yếu mềm như cô ấy, vì việc kết hôn, thế nhưng còn có thể kiên trì như vậy.
Sau đó lại thở dài: “Mẹ, mẹ nói xem cô gái nhỏ xinh đẹp tốt như vậy, sao mẹ cô ấy lại như thế chứ.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận