Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 251 - Mẻ đầu




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Một bên khác, sau khi Tô Mạn rời khỏi lò gạch, cũng tò mò hỏi 789: “Có phải Thôi Hướng Bắc này đã tiến bộ không?”
789 bảo: “Tôi cũng cảm thấy kỳ quái mà, loài người các cô trong ngoài không đồng nhất, nói một đằng làm một nẻo. Nội tâm anh ta không có biến hóa, hành động lại biến hóa lớn như thế.”
Tô Mạn nói: “Chuyện này cũng không ngạc nhiên lắm, có thể anh ta thật sự rất muốn ăn thịt.”
789 lập tức vô cùng cảm thán, nếu như ở thời đại nó sinh ra, loài người có thể vì một ngụm thịt mà làm việc tốt, vậy cũng ổn.
Ngày hôm sau, các cán sự công xã đều biết tấm gạch đầu tiên của lò gạch bên kia sẽ ra lò vào buổi tối.
Lúc này bí thư Trình nghe xong bèn nói ban đêm sẽ đi qua nhìn xem.
Vì Tô Mạn đã nói chuyện với Thôi Hướng Bắc, biết rằng mẻ gạch đầu tiên không có gì đáng ngạc nhiên, bèn nói: “Nhân viên chỉ đạo kỹ thuật họ Thôi nói mẻ gạch đầu tiên không có mới mẻ gì, chúng được dùng để sửa sang lại lò gạch cho nên chất lượng có thể không phải rất tốt.”
Ngược lại bí thư Trình cũng không có yêu cầu cao như vậy, cười nói: “Nhưng mà nó cũng có ý nghĩa trọng đại đó. Có thể nung ra, chứng tỏ bọn họ có thể làm việc. Chuyện này không phải vô ích.”
Ban đêm, bí thư Trình quả nhiên không về. Tô Mạn làm chủ nhiệm xưởng, đương nhiên cũng không về. Dù sao anh cả của cô cũng làm việc bên lò gạch kia, đến lúc đó có thể cùng đi. Cũng không sợ đi đường vào ban đêm.
Hai người sớm đến lò gạch ngói đã thấy công nhân chuẩn bị trận địa sẵn sàng chờ mẻ đầu tiên ra lò.
Ngoại trừ mấy người thợ trước đó, mấy vị còn lại như Tô Đại Trụ cũng chẳng có mấy kinh nghiệm. Bây giờ đang rất tò mò muốn xem mẻ gạch đầu tiên do chính tay mình nung.
Bí thư Trình nhỏ giọng nói: “Nhìn xem, còn nghĩ chuyện như vậy.”
Thôi Hướng Bắc và mấy người thợ nhìn chằm chằm vào đồng hồ xem thời gian. Chờ đến đúng lúc, Thôi Hướng Bắc nói: “Mở.”
Những mẻ gạch đầu tiên từ lò gạch nối tiếp nhau được đưa ra khỏi lò, để sang một bên để làm nguội.
Bí thư Trình nóng lòng bước tới, sau khi gạch nguội, ông ta cầm một viên gạch đập mạnh sang một bên, chuẩn bị tách ra.
Rõ ràng cảm giác viên gạch trong tay mất một lúc mới vỡ ra. Làm tay ông ta có hơi đau.
“Đúng là gạch tốt mà, tốt hơn trước đây rất nhiều.” Gạch trước đây lò nung ra chính là gạch thổ, đập một cái là vỡ ngay.
Không ngờ tới gạch lần đầu nung ra lại cứng như vậy.
Tô Mạn cầm viên gạch hỏi Thôi Hướng Bắc: “Còn có thể nung ra gạch tốt hơn không?”
Thôi Hướng Bắc có hơi ghét bỏ viên gạch kia: “Cái này còn kém xa loại gạch kia. Chờ tôi sửa sang lại xong cái lò gạch này, nhất định có thể nung ra mấy viên gạch tốt hơn nhiều.”
Thậm chí anh còn cảm thấy kỹ thuật của bản thân không quá tốt, cho nên mới nung ra cái viên gạch kém cỏi này.
Bây giờ bí thư Trình rất vui vẻ, nhìn thấy cái dáng vẻ muốn ăn đòn này của anh cũng không so đo: “Tốt lắm, tranh thủ nung ra mấy viên gạch thật tốt.”
Tô Mạn động viên: “Nhân viên chỉ đạo kỹ thuật Thôi nói như vậy là chắc chắn có thể làm, tôi rất có lòng tin với anh đấy.”
Thôi Hướng Bắc ho khan một cái: “Thật ra cũng không có tốt như vậy đâu.”
Bí thư Trình lập tức vui vẻ, thằng nhóc này vẫn còn biết khiêm tốn. Thật sự rất khác biệt.
Tiếp theo, lò gạch trải qua hai ngày sửa đổi.
Với những viên gạch nung này, cấu trúc bên trong của lò gạch đã được tiến hành nâng cấp sửa đổi. Dựa theo Thôi Hướng Bắc nói, cái này dường như được gọi là lò hầm vòng. Có thể giảm bớt thời gian nung gạch, ở phương diện chất lượng cũng có thể nhận được trợ giúp nhất định.
Sau khi đã nâng cấp xong, lò gạch ngói lập tức bắt đầu sản xuất gạch.
Tô Mạn và bí thư Trình đi xem thêm một lần nữa. Quả nhiên đều là những viên gạch thượng hạng, chỉ có điều nó không phải gạch đỏ mà lại có chút cảm giác màu lam xám.
Nhưng mà cho dù không phải gạch đỏ, thì chất lượng của loại gạch này vẫn tốt hơn nhiều loại gạch được dùng để xây nhà, Tô Mạn cảm thấy nó không tệ hơn loại gạch của những công trình nhà máy mà họ từng thấy trong huyện trước đây.
Bí thư Trình vui vẻ nói: “Tiểu Tô à, xã viên của công xã chúng ta xem như có thể bắt đầu xây nhà được rồi. Cháu dự định sắp xếp những viên gạch này thế nào? Mấy cái công trình trong công xã không cần phải gấp, trước tiên cứ bắt tay vào các xã viên đi. Những năm này bọn họ cũng vì chuyện nhà cửa mà rất buồn phiền. Chúng ta không thể cho bọn họ ăn no, thì chuyện nhà ở vẫn phải hỗ trợ giải quyết.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận