Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 677 - Chuyện kết hôn




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Đang rất tốt đẹp, mọi người còn trẻ như vậy, nói cái gì mà kết hôn. Lúc trước Tô Mạn còn nghĩ Thôi Hướng Bắc học đại học bốn năm, sẽ không gặp phải vấn đề kết hôn vấn đề đâu.
Về phần bốn năm sau đó, vậy không phải còn sớm sao. Đến lúc đó Thôi Hướng Bắc tham gia công tác, phân công đi xa, có lẽ tình cảm của hai người sẽ bởi vì yêu xa mà dần dần phai nhạt, chia tay một cách tự nhiên thôi.
Đáng tiếc kế hoạch cản không nổi biến hóa.
Tuy rằng nói tới bây giờ, cô càng thêm thích Thôi Hướng Bắc hơn lúc trước. Nhưng kết hôn thì… Cô chưa từng suy xét. Kết hôn và yêu đương không giống nhau, yêu đương chính là tình yêu giữa nam nữ. Mà kết hôn chính là tạo thành gia đình, trở thành người một nhà.
Tô Mạn cảm thấy mình coi như là một người có điểm mấu chốt. Khi nói chuyện yêu đương cô sẽ vẫn nghiêm túc yêu, khiến mình vui vẻ, khiến người yêu vui vẻ. Khiến cho đoạn tình yêu này ngọt ngào một chút, hưởng thụ cảm giác yêu đương.
Nhưng nếu đối phương muốn kết hôn, cô cũng sẽ không lừa gạt bảo đối phương chờ cô. Chậm trễ thời gian.
Cho nên cô rất nghiêm túc nói: “Bây giờ em chưa suy nghĩ đến vấn đề kết hôn này. Nếu anh muốn kết hôn, chúng ta có thể chia tay trước, anh lại đi tìm một người con gái nguyện ý kết hôn.”
Thôi Hướng Bắc nghe thấy Tô Mạn nói không có suy nghĩ tới, còn có chút mất mát. Kết quả sau khi nghe hai chữ phía sau, trái tim nhảy dựng dữ dội, trong đầu thiếu chút nữa bị nổ tới mơ màng.
Đầu anh đổ một lớp mồ hôi mỏng, nắm chặt lấy tay Tô Mạn: “Không kết hôn thì không kết hôn, nói cái gì chia tay hả? Anh không chia tay đâu! Anh không nhắc tới kết hôn nữa!”
Lúc này sau khi Thôi Hướng Bắc bị Tô Mạn làm bừng tỉnh, cũng tỉnh táo lại ngay. Tuy rằng anh và Tô Mạn quen nhau thật lâu, nhưng sau khi yêu nhau ở chung lại không có bao nhiêu cơ hội tìm hiểu lẫn nhau.
Bây giờ nói kết hôn, quả thật rất qua loa. Khó trách Tô Mạn sẽ không đồng ý. “Tô Mạn, em đừng nói hai chữ chia tay với anh. Sau khi anh nghe xong, trong lòng vô cùng khó chịu. Vừa rồi thậm chí cảm thấy trái tim cũng muốn ngừng đập.”
Tô Mạn: “… Em không phải uy hiếp anh, em nghiêm túc đề nghị mà. Em thật sự chưa từng nghĩ tới chuyện kết hôn.” Cho nên, thật ra, em như vậy là đang đùa giỡn lưu manh.
Thôi Hướng Bắc nói: “Thật ra, anh cũng mới nghĩ tới chuyện này thôi. Em không phải suy nghĩ đâu, là anh làm không tốt.”
Làm một người yêu, Thôi Hướng Bắc cũng cảm thấy mình làm không được tốt. So với sự trả giá của Tô Mạn với anh, cái gì anh cũng không làm.
Tô Mạn cảm thấy hôm nay nếu nhắc tới chuyện này, vậy vẫn cần nói rõ. Dù sao đã không có cái gọi là bốn năm, chỉ còn lại một năm thôi, vậy vẫn nên nói rõ ràng sớm một chút mới tốt. “Thôi Hướng Bắc, nếu em nói với anh, đời này em cũng không kết hôn thì sao? Em không làm lỡ anh, đây là ý nghĩ thật sự bây giờ của em.”
Thôi Hướng Bắc nghe vậy, nhìn Tô Mạn, vấn đề này anh không nghĩ tới, trước kia Tô Mạn nói không muốn kết hôn. Nhưng sau này hai người bên nhau, trong lòng anh đã cho rằng, vẫn sẽ có một ngày nào đó kết hôn.
Chỉ cần mình khiến Tô Mạn vui vẻ, không gây trở ngại cho cô. Làm một người đuổi theo bước chân của cô.
Nhưng bây giờ Tô Mạn nói cả đời này cô không muốn kết hôn, tin tức này đối với Thôi Hướng Bắc mà nói có chút ngoài ý muốn. Nhưng ngẫm lại ngày xưa Tô Mạn nói những lời đó, làm những chuyện đó, Thôi Hướng Bắc cảm thấy hình như cũng không tính là bất ngờ.
Cô chính là một người có mục tiêu vĩ đại như vậy.
“Tô Mạn, em muốn dâng hiến toàn bộ quãng đời còn lại cho quốc gia sao?”
“… Em chỉ là muốn kính dâng cho sự nghiệp.”
“Mấy cái này cũng giống nhau mà.” Thôi Hướng Bắc bất đắc dĩ cười cười, bản thân tự an ủi nghĩ, dù sao cướp đi Tô Mạn không phải người khác, mà là quốc gia. Sau đó anh lại khẩn trương hỏi: “Tô Mạn, vậy em sẽ chia tay với anh sao?”
Loại chuyện này, trước đây Tô Mạn đã từng nghĩ tới. Ở trong đoạn tình cảm này, Thôi Hướng Bắc là thật tâm, cô là để tâm. Thế nào cũng thấy là kiếm lời, cho nên… “Nếu anh không làm ra chuyện phản bội, không chủ động đề xuất chia tay, em cũng sẽ không nhắc tới.”
Thôi Hướng Bắc nhẹ nhàng thở ra thật mình, loại chuyện này, anh nghĩ cũng không hề nghĩ. Nếu Tô Mạn đề xuất chia tay, chính anh cũng không biết mình có thể chịu đựng được hay không.
“Tô Mạn, anh sẽ không phản bội em, cũng sẽ không nhắc tới chia tay. Cả đời cũng sẽ không nhắc tới. Nếu em cả đời không kết hôn, vậy anh cũng không kết hôn. Anh nói rồi, quãng đời còn lại của anh đều cho em và đất nước. Thôi Hướng Bắc anh nói ra mỗi một câu hứa hẹn, cũng không phải tùy tiện nói cho xong.”
“…”

Bạn cần đăng nhập để bình luận