Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 484 - Cơ hội sẽ nhiều thêm




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Sau đó đồng chí ở xưởng gia dụng chỉ dẫn họ đôi chút, họ mới hiểu ra. Đầu tiên chỉ cần đối phương bỏ tiền đặt cọc trước, vốn dĩ không có nhu cầu cũng sẽ sinh ra nhu cầu tâm lý, chuyện này đã thành công hơn nửa. Tiếp theo đợi đối phương có nhu cầu, hầu hết người ta sẽ nhớ mình đã bỏ tiền đặt cọc, có được ưu đãi, nếu như lúc này bỏ qua, cho dù rút lại tiền đặt cọc, hình như cũng không có lời, thế là đối phương sẽ dứt khoát chốt đơn bên này.
Vậy là nửa phần còn lại đã thành công.
Không thể nói thành công một trăm phần trăm, nhưng ít nhất là 80%.
Nếu như đối phương nói muốn xây dựng thì không còn gì tốt hơn.
Ba người cứ anh nói một câu, tôi thêm một lời, tuyên truyền chính sách ưu đãi của nhà mình, hơn nữa còn khoe khoang hàng mẫu của từng nhà, vậy là cơ bản đã thành công.
Dù sao chuyện quan trọng nhất là có thể tiết kiệm tiền mà.
Sau khi xong việc, nhân viên tiêu thụ của xưởng nung gạch và xưởng quần áo đều không khỏi bội phục nhân viên tiêu thụ đến từ xưởng gia dụng.
Nhân viên tiêu thụ của xưởng nung gạch còn hỏi: “Người ở xưởng các anh đều thi đua như vậy sao?”
Nhân viên tiêu thụ của xưởng gia dụng trả lời: “Lãnh đạo của chúng tôi nói rằng, nhà nước quy định nhiệm vụ sản xuất cho chúng tôi, tức là đã coi chúng tôi như một nhà xưởng nhỏ hai trăm người. Nếu chúng tôi chỉ làm theo nhiệm vụ thì sau này vĩnh viễn chỉ là nhà xưởng nhỏ như thế, chỉ khi chúng tôi sản xuất nhiều thêm, bán được nhiều đồ, chúng tôi mới có cơ hội biến thành nhà xưởng lớn.”
Đồng chí của xưởng quần áo cảm nhận sâu sắc, bọn họ làm ở xưởng quần áo tận mười năm, thế mà còn đang theo đuổi nhiệm vụ nhà nước đưa ra đấy.
Sau một loạt hành động như trên, nhóm nhân viên tiêu thụ đi tới không ít nơi.
Trừ những huyện thành ven sông, bọn họ còn đi sâu vào huyện.
Mới xuất phát một tuần, họ đã gọi điện về xưởng, nhận nhiệm vụ sản xuất.
Năm nhóm nhân viên tiêu thụ này, họ đều có thành tích hoặc nhiều hoặc ít. Trừ nhiệm vụ đến công ty bách hóa chào hàng trong thời gian dài, bọn họ còn kéo được một số đơn hàng gia dụng trọn bộ mà các xưởng xây dựng cần có, đồng phục công nhân, đồ dùng bảo hiểm lao động và gạch ngói cần cho xây dựng nhà xưởng.
Khi những đơn hàng này về đến xưởng, quả thực là con số không nhỏ chút nào.
Trợ lý ở lại bộ phận tiêu thụ phấn khởi cầm đơn hàng báo cáo thành tích với Tô Mạn.
Nhìn số liệu trên đó, ban đầu Tô Mạn im lặng, sau đó cô cười nói: “Mang qua cho chủ nhiệm Trần đi, bảo ông ấy tranh thủ đẩy nhanh tốc độ, mặt khác, bảo ông ấy lập bản kế hoạch nhu cầu tuyển người, tôi đoán bộ phận sản xuất sẽ không chịu đựng nổi, lại cần tuyển người.”
Bộ phận sản xuất mà tuyển người, những phòng khác cũng muốn thêm người.
Các phòng làm việc báo cáo kế hoạch, cần tuyển tổng cộng 66 người.
Tô Mạn đưa bản kế hoạch nhu cầu tuyển người này cho phòng nhân sự phụ trách, cô chuẩn bị gọi điện cho xưởng trưởng Cao và xưởng trưởng Chu, hỏi thăm họ tình hình trong xưởng.
Chưa kịp gọi thì đã nhận được điện thoại của xưởng trưởng Chu.
Xưởng trưởng Chu cười ha ha, hỏi Tô Mạn tình hình trong xưởng.
Tô Mạn nói: “Bận quá chừng luôn, à không, cháu vừa bận xong, chuẩn bị gọi điện cho các chú đấy.”
Xưởng trưởng Chu cười nói: “Bọn chú cũng bận mà. Chú hối hận rồi, không biết sao mà lại mù quáng chạy theo làm liều với cháu và lão Cao. Vốn dĩ hoàn thành nhiệm vụ nhà nước giao cho đã đủ bận, bây giờ còn tăng thêm nhiệm vụ, chú cũng chẳng biết làm sao, chỉ dựa vào công nhân tạm thời đến từ công xã Bắc Hà thì không đủ, chú đang cân nhắc thêm công nhân chính thức đây, lát nữa còn phải đến huyện mời thêm công nhân trong biên chế.”
Lời nói thì oán trách, nhưng thật ra toàn là khoe khoang.
Tô Mạn cười hỏi: “Lần này các chú tuyển người có yêu cầu gì không, có giới hạn phạm vi nào không?”
Xưởng trưởng Chu hỏi: “Sao thế?”
Tô Mạn nói: “Không, cháu thuận miệng hỏi thôi.”
Xưởng trưởng Chu cảm thấy chắc chắn không phải thuận miệng hỏi, nhưng ông ta cũng không có gì khó nói, thế là nói luôn: “Cũng không có yêu cầu gì, quan trọng là tay nghề tốt, thành thạo. Hiện giờ máy móc trong xưởng không đủ, chú thấy tạm thời còn phải làm thủ công, sau này mới có thể đưa máy móc về.”
Tô Mạn bèn ghi nhớ, cô cảm thấy dựa vào tay nghề của Tống Ngọc Hoa, nếu như tham gia khảo hạch, chưa chắc có thể thi đậu.
Cho dù hộ khẩu ở nông thôn, không thể khảo hạch làm công nhân chính thức, nhưng cũng có thể khảo hạch làm công nhân tạm thời xem sao.
Chỉ cần đến đây, cơ hội sẽ nhiều thêm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận