Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 688 - Ý tưởng




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Tô Mạn nhẹ như mây gió giải thích nói: “Đây cũng là vì suy nghĩ cho sau này, ông cũng biết, vị trí địa lý của tỉnh thành bên đó tốt, nếu chúng tôi xây một phân xưởng ở tỉnh thành bên đó, về sau một vài chuyên khu xa xôi có thể đi xe lửa vận chuyển. Không giống như bây giờ, vẫn phải dùng xe xóc nảy để giao. Phí tổn rất cao. Nhà xưởng chắc chắn phải xây, chuyện sớm hay muộn thôi. Cho nên muốn hỏi thăm tình huống bên đó một chút trước.”
Trong lòng xưởng trưởng Tôn giật thót một hồi, cảm thấy hôm nay tới nơi này, thật sự là tác dụng gì cũng không có, tin tức xấu ngược lại nghe hết một đống. Ông ta không muốn giúp đỡ đưa ra chủ ý cho Nam Bình bên đây chút nào. “Tôi cũng không quá hiểu rõ với phương diện này. Dù sao tỉnh thành thay đổi rất lớn.”
Tô Mạn cũng không trách ông ta, cười nói: “Vậy lần sau tôi tự mình qua khảo sát một chút.”
Sau khi trở lại nhà xưởng, xưởng trưởng Tôn đã đề xuất muốn rời đi. Ông ta không muốn nhìn tiếp nữa, không có ý nghĩa.
Tô Mạn nói: “Ôi, sao đi nhanh như vậy. Tôi còn muốn hợp tác một phen với xưởng trưởng Tôn.”
Xưởng trưởng Tôn nói: “Hai nhà xưởng chúng ta có thể hợp tác thế nào?”
Tô Mạn liền cười nói: “Hôm nay xưởng trưởng Tô cũng thấy rồi đó, trong xưởng chúng tôi thật sự quá bận rộn. Nói là hai ngàn công nhân, nhưng phân xưởng sản xuất mới hơn một ngàn người, người hoàn toàn không đủ dùng. Đợt này mọi người thức đêm tăng ca mỗi ngày, thân thể cũng sắp chịu đựng hết nổi rồi. Lòng tôi đau xót bọn họ, không muốn bọn họ quá vất vả, nên thử xem có thể xin xưởng gia dụng tỉnh thành bên này nhận một số đơn giúp chúng tôi hay không. Đến lúc đó dán thương hiệu của Nam Bình chúng tôi là được rồi.”
“… Còn có thể như vậy?” Xưởng trưởng Tôn giật mình nói, hoàn toàn không biết còn có thể có cách nói sản xuất thay. “Nhưng đồ gia dụng đó là của xưởng gia dụng chúng tôi sản xuất, vậy không phải là lừa gạt dân chúng sao?”
Tô Mạn khoát tay: “Cũng không thể nói như vậy, nguyên vật liệu vẫn dùng của bản thân nhà xưởng chúng tôi, mẫu sản xuất và yêu cầu đều dựa theo trong xưởng chúng tôi. Chẳng qua công nhân dùng công nhân của các ông mà thôi. Nghiêm khắc mà nói, công nhân của các ông đều là thợ cả, vậy thợ chắc chắn không thể kém hơn chúng tôi. Thế cái này không giống với Nam Bình sao? Nói trắng ra là, chúng tôi chỉ là mượn các ông một phân xưởng, mượn công nhân của các ông, giúp chúng tôi làm đồ này đồ nọ mà thôi. Không biết xưởng trưởng Tôn có thể giúp bận rộn hay không.”
Xưởng trưởng Tôn đương nhiên không muốn hỗ trợ. Giác ngộ của ông ta cũng không cao như vậy. Cũng không muốn trợ giúp xưởng gia dụng Nam Bình.
Nhưng xưởng gia dụng tỉnh thành cần hiệu quả và lợi ích, nếu có thể nhận mấy đơn này, thì có thể lời ít tiền.
Tô Mạn nói: “Tiền công của công nhân, phí dụng phân xưởng và sử dụng máy móc thiết bị, chúng tôi đều dựa theo đãi ngộ trong xưởng để đưa ra thế nào? Mặt khác mỗi tháng chúng tôi đều sẽ phát một ít phúc lợi cho công nhân, đến lúc đó công nhân thay chúng tôi đẩy nhanh tốc độ, chúng tôi đối xử bình đẳng.”
Vậy tương đương với công nhân do xưởng gia dụng Nam Bình bên này nuôi, còn có thể kiếm một khoản phí dụng phân xưởng và thiết bị.
Xưởng trưởng Tôn không có cách nào không động tâm. Nếu trước kia, ông ta chắc chắn không thèm tham gia. Nhưng bây giờ không tới phiên ông ta kiêu ngạo.
Ông ta cố ý làm bộ dáng như nghiêm túc suy xét, sau một lát mới mở miệng: “Thật ra xưởng gia dụng của chúng tôi cũng rất bận rộn. Các công nhân bận đến chân không chạm đất. Lần này tôi cũng tranh thủ lúc rảnh rỗi mới tới được. Cho nên vốn rất bận rồi, chúng tôi không giúp được đâu…”
Tô Mạn vừa nghe liền nói: “Vậy chúng tôi chẳng phải là còn cần đi ra ngoài tìm xưởng gia dụng giúp đỡ sao?”
Xưởng trưởng Tôn nghe vậy, cũng không thừa nước đục thả câu, nhanh chóng nói: “Không không không, ý của tôi là, cho dù có bận đi nữa, giữa hai nhà xưởng chúng ta cũng là đơn vị anh em. Việc nên giúp đỡ vẫn phải giúp đỡ.”
Tô Mạn cười nói: “Vậy là tốt rồi, tôi an tâm. Thế nếu không thì hôm nay xưởng trưởng Tôn cứ ở trong xưởng đi, sáng mai chúng ta bàn bạc chuyện này tốt rồi, ngày mai ông trực tiếp điện thoại liên lạc tỉnh thành bên kia, chúng ta xác định sớm một chút, cũng có thể sản xuất sớm một chút. Tỉnh thành quá xa, qua lại không tiện. Chậm trễ chuyện này.”
Xưởng trưởng Tôn đồng ý gật đầu.
Buổi tối sau khi thu xếp xưởng trưởng Tôn ăn xong đi nghỉ ngơi, Tô Mạn lập tức triệu tập một vài lãnh đạo xưởng mở hội nghị.

Bạn cần đăng nhập để bình luận