Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 155 - Lên huyện




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
“Tổ chức hội phụ nữ này vẫn rất không tồi, đường đi rộng mở.” Bí thư Trình cũng cười ha ha, có thế nào ông ta cũng không Tiểu Tô sẽ tìm đến xưởng máy người ta.
Thế nhưng nguyên nhân cũng là ở Tiểu Tô can đảm và cẩn thận, nếu như đổi lại là cán sự khác làm, đi vào huyện còn không dám lên tiếng, càng đừng nói đến bàn loại chuyện này với người ta.
“Tiểu Tô, chú nói rồi mà, chuyện này giao cho cháu là không sai đâu, làm rất có tâm.”
Tô Mạn đáp: “Công xã giao nhiệm vụ cho cháu là tin tưởng cháu, cháu không thể phụ lòng tin tưởng này được. Bí thư Trình, đến khi đó, cháu sẽ hẹn thời gian với bọn họ nhé?”
Chuyện này đã được Tô Mạn làm đến mức độ này rồi, cho dù trước đó bí thư Trình còn có hơi không coi trọng, hơn nữa không định làm, nhưng lúc này cũng không thể không làm, nên dứt khoát đáp: “Hẹn đi.”
Bí thư Trình đi vào huyện thành cũng thuận tiện hơn đám người Tô Mạn nhiều, cố tình dây dưa hai ngày, không để phía bên mình trông có vẻ nôn nóng như vậy, rồi bí thư Trình mới dẫn Tô Mạn đi vào huyện thành.
Chuyện này cũng khiến các cán sự khác ở công xã vô cùng tò mò. Cảm thấy Tô Mạn đây đúng thật là càng ngày càng nhận được sự coi trọng của lãnh đạo, ngay cả đi báo cáo công tác ở huyện thành, cũng dẫn cô theo.
Bởi vì là làm việc, nên bí thư Trình còn ngồi xe kéo chuyên dụng của mình, tiếng rừ rừ rừ rừ khiến trong lòng ông ta vui vẻ không thôi.
Mắt thấy huyện thành còn xa, bí thư Trình và Tô Mạn nói chuyện, hỏi cô về tình hình ở xưởng quần áo. Ngày đó Tô Mạn đi quan sát thực địa cẩn thận, nên lúc này bí thư Trình hỏi tới, cô cũng thuận tiện đáp lời, khiến bí thư Trình lại càng hài lòng hơn: “Tiểu Tô, nói ra thì cháu vẫn chưa vào đảng đâu nhỉ, cái này không được, đồng chí tiến bộ phải nỗ lực dựa vào tổ chức đảng.”
Tô Mạn nghe tiếng đàn đã hiểu được tình ý, nghiêm túc đáp: “Bí thư Trình, cháu vẫn luôn khao khát được hướng tới gần tổ chức, cháu đã chuẩn bị viết đơn xin gia nhập vào đảng rồi.”
Bí thư Trình lại bật cười ha ha: “Tốt, thế này mới là đồng chí tiến bộ chứ.”
Trợ lý Tiểu Vương ngồi ở bên cạnh nhìn thấy suốt một đường này, tâm trạng của bí thư Trình tốt như vậy, lại còn luôn khen Tô Mạn, trong lòng vô cùng ngưỡng mộ, lại khâm phục cô không thôi, dự định tìm cơ hội sẽ xin Tô Mạn chỉ dạy một chút.
Sau khi chiếc xe xóc nảy đi đến huyện, bí thư Trình vẫn vào trong huyện báo cáo công việc trước. Tô Mạn và Tiểu Vương đợi ở bên ngoài.
Trợ lý Tiểu Vương vẫn luôn muốn qua lại thân thiết với Tô Mạn, nhân lúc rảnh rỗi này, anh ta cầm cốc nước của Tô Mạn và tài xế già đi vào trong cơ quan huyện rót nước ấm.
“Đồng chí Tiểu Tô, uống chút nước ấm đi.”
Tô Mạn cảm thấy trợ lý Tiểu Vương này rất biết làm việc, mới móc từ trong túi ra nắm hạt dưa, đưa cho Tiểu Vương và tài xế cùng nhau ăn.
Trợ lý Tiểu Vương cũng không tiện ăn đồ ăn vặt của nữ đồng chí: “Thế này thật ngại quá, sao có thể ăn đồ của nữ đồng chí được.”
“Đừng khách sáo, bản thân em cũng ăn mà, em cất trong túi cũng để đấy thôi. Các nữ đồng chí ở hội phụ nữ bọn em đông, gặp nhau là phải tán gẫu, ăn chút hạt dưa là thích hợp nhất, anh cũng chuẩn bị chút đồ mà đồng chí nam thích ăn. Ăn cái này, dễ dàng tiến hành giao lưu hơn.”
Nghe được lời này của Tô Mạn, trợ lý Tiểu Vương lập tức ghi nhớ trong đầu. Trong lòng nói thầm, chẳng trách người ta lại được lãnh đạo yêu thích như vậy. Những chi tiết này đều nghĩ đến chu toàn như thế.
Ba người đang cắn hạt dưa, thì nhìn thấy một chiếc xe tải nhỏ dừng ở cửa huyện. Sao đó có người lục tục bước từ trên xuống, chỉ thấy đều là sinh viên, rất trẻ, trên người người nào cũng lộ ra vẻ thanh xuân tươi mới.
Đám người Tô Mạn đang nhìn, thì thấy bí thư Trình đi ra khỏi cơ quan huyện, Tô Mạn tò mò hỏi: “Bí thư Trình, báo cáo công việc xong rồi ạ?”
“Phía trên có người trẻ tuổi xuống nông thôn giúp đỡ, bí thư Lâm bận rộn, nên chú ra ngoài trước, vừa vặn đi vào xưởng sớm một chút.”
Ba người lại ngồi trên máy kéo rừ rừ lên đường.
Những đồng chí trẻ tuổi nhìn thấy đám người Tô Mạn ngồi trên máy kéo, còn chỉ trỏ, tươi cười.
“Đó chính là máy kéo ở nông thôn, nghe nói thứ đó rất hiếm ở nơi này.”
“Nhìn người ta ngồi trên đó mà còn rất vui vẻ, các đồng chí nông thôn thật chất phác quá.”
“Quả nhiên nông thôn là một mảnh trời đất rộng lớn, cần chúng ta tới xây dựng.”
Trong xe có một người trẻ tuổi nhảy xuống cuối cùng, để quả đầu còn ngắn hơn cả tóc húi cua, đã sắp thành đầu trọc luôn rồi. Trên mặt anh còn vài vết bầm tím, người sáng suốt vừa nhìn cũng cảm thấy anh không phải là người đứng đắn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận