Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 678 - Bị phát hiện




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Tô Mạn không nghĩ tới Thôi Hướng Bắc có thái độ này. Chẳng lẽ biết cô không muốn kết hôn, chỉ muốn yêu đương chơi thôi, không phải anh nên phẫn nộ chia tay sao? Kết quả còn muốn làm bạn cả đời với cô?
789 nói: “Trên đời tình cảm dài nhất chính là làm bạn. Anh chàng ngốc nghếch này muốn bên cô cả đời, phải yêu cô nhiều lắm.”
Tô Mạn: “… Thôi Hướng Bắc, anh suy nghĩ kỹ chưa? Xu hướng chủ yếu của xã hội này chính là kết hôn, tuy rằng bản thân em chưa từng suy nghĩ tới, nhưng em cảm thấy anh phải nghiêm túc nghĩ đến vấn đề này.”
“Không cần nghĩ, Tô Mạn, em là tín ngưỡng của anh, con người nếu đã không có tín ngưỡng, không phải sẽ giống như cái xác trống rỗng biết đi đứng sao.”
“…”
Giờ khắc này, Tô Mạn trừ có chút xúc động ra, còn có chút chột dạ. Cảm thấy mình như là tên đầu sỏ bán hàng đa cấp, lừa dối thanh niên tốt Thôi Hướng Bắc, vào trong trận doanh của mình.
Cô nhìn Thôi Hướng Bắc, trong lòng suy nghĩ, Thôi Hướng Bắc như thế, thật ra cô cũng có hơi luyến tiếc.
Một người như vậy, không phải bởi vì huyết thống, không phải bởi vì ích lợi. Mà là thật sự chân tình, bởi vì cô đây, mà nguyện ý vĩnh viễn ở bên cô. Có lẽ chuyện từ nay về sau ai cũng không nói chính xác được, nhưng một khoảnh khắc này, cô tin tưởng Thôi Hướng Bắc là thật tâm. Anh thật tình muốn làm bạn cô cả đời.
“Thôi Hướng Bắc, lời nói vừa nãy của em cũng không phải nói cho xong, anh không nhắc tới chia tay, em cũng không nhắc.” Cô nghĩ về sau sẽ đối xử với Thôi Hướng Bắc tốt một chút. Nếu không rất đuối lý.
Nhận được lời hứa hẹn của Tô Mạn, Thôi Hướng Bắc vui sướng cười cười.
Tuy rằng biết Tô Mạn không muốn kết hôn, nhưng Tô Mạn cũng đồng ý ở bên anh cả đời, cái đó và kết hôn lại có gì khác nhau đâu? Kết hôn không phải là hy vọng có thể ở cùng nhau trải qua cả đời sao?
789: “…” Nó mới vừa nghĩ sắp gặp phải hiện trường lật xe cỡ lớn rồi, kết quả vậy mà thằng nhóc ngu ngốc này còn cảm thấy hạnh phúc. Con người thật sự là quá phức tạp, tình cảm con người biến hóa cũng quá không phù hợp logic.
Nhưng rất nhanh, nó đã bị cái thanh tiến độ nhiệm vụ tiến tới một chút làm sợ ngây người. Di chuyển rồi, thật sự di chuyển rồi!
Thằng nhóc này không hề ngốc chút nào, thế mà khiến thanh tiến độ di chuyển!
Lúc này Tô Mạn đã ngồi trên xe cùng Thôi Hướng Bắc, đi khu phong cảnh kế tiếp.
Tuy rằng giây phút trước, hai người mới nhắc tới đề tài kết hôn và chia tay với bọn họ mà nói có hơi trầm trọng. Nhưng tình cảm của hai người không chỉ không ảnh hưởng, ngược lại càng tiến tới một bước. Tô Mạn cảm thấy nói ra rồi, người cũng thoải mái, có thể vui vẻ nói chuyện yêu đương. Mà Thôi Hướng Bắc lại cảm thấy mình càng hiểu Tô Mạn, còn chiếm được lời hứa hẹn làm bạn cả đời với Tô Mạn, cảm thấy quan hệ với Tô Mạn càng thân thiết hơn.
Cho nên hai người đến điểm phong cảnh kế tiếp, đều lén lút tay nắm tay. Không khí còn thoải mái hơn lúc trước.
Giữa trưa, hai người ăn cơm ở nhà hàng của khu phong cảnh bên này. Sau đó lái xe, chạy chậm rãi dọc theo đường sông.
Buổi sáng chơi quá mệt mỏi, buổi chiều hai người di chuyển lòng vòng ngay trong trường học. Thôi Hướng Bắc lôi kéo Tô Mạn nhìn hồ sen trong trường học. Lần trước khi tới là mùa đông, Tô Mạn còn trượt băng trên đó.
Lần này đến nhìn hồ nước, bên trên mọc đầy lá sen xanh mượt, còn có hạt sen. Ở thời đại này xem như cảnh đẹp .
Tô Mạn nhớ tới lúc trước mình còn đứng ở trên chơi trượt băng, lập tức cảm thấy kích thích. Người dẫn mình chơi kiểu hoạt động kích thích này thì đứng ở bên cạnh cô.
Cô nhìn chung quanh, có thể là bởi vì buổi chiều đều đi vội, bên cạnh hồ sen không có ai. Cô nhìn Thôi Hướng Bắc: “Thôi Hướng Bắc, cúi đầu.”
Thôi Hướng Bắc đang cảm thụ tâm trạng tốt đẹp cùng ngắm phong cảnh với Tô Mạn.
Nghe thấy lời nói, theo bản năng liền cúi đầu. Sau đó trên môi đã bị hôn một cái.
Xúc cảm giống như trong giấc mộng buổi sáng vậy.
“Tô Mạn, không phải em lén hôn anh ở trong xe đấy chứ?”
“Em không hôn, anh nằm mơ đấy.” Tô Mạn cười chạy ra ngoài.
Thôi Hướng Bắc đứng dậy theo, trên mặt cười cười. Chắc chắn lén hôn rồi.
Bây giờ Thôi Hướng Bắc đã không còn thẹn thùng với những động tác thân mật giống như lúc trước. Mà rất tự nhiên dùng những điều này coi như là phương thức biểu đạt thân mật. Cũng giống như Tô Mạn đối xử với anh. Sở dĩ anh không bởi vì Tô Mạn không muốn kết hôn với anh, mà hoài nghi tình cảm của cô, là bởi vì anh có thể cảm nhận được tình cảm nhiệt liệt của Tô Mạn đối với anh.
Anh đuổi theo, lôi kéo tay Tô Mạn chạy đi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận