Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 758 - Tam quan thay đổi




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Tam quan trong lòng ông Trần bắt đầu xảy ra sự thay đổi. Đúng vậy, chúng ta cũng làm ra đồ tốt như thế cho dân chúng mình dùng.
Tô Mạn lại nói: “Chú cố gắng tìm, có thể tìm ra vật liệu thay thế cứ tìm, tìm không ra, sau này cháu nghĩ cách tìm ở chỗ ngài James. Bảo ông ta đem móc cho chúng ta, chúng ta tự mình sản xuất.”
“Có thể được không?”
“Cho nên phải đợi, chờ sau khi đám nhà tư bản đó nếm qua thịt, hưởng qua ngon ngọt, là dễ nói chuyện. Nhưng chúng ta vẫn chủ yếu dựa vào chính mình.”
Trần Minh Hoa lập tức chui vào trong phân xưởng đi nghiên cứu.
Trải qua nửa tháng, các công nhân ngày đêm đẩy nhanh tốc độ, nhóm đồ gia dụng xuất khẩu đầu tiên đã được chế tạo gấp gáp ra. May mà ban đầu Nam Bình xây dựng bến tàu, lúc này đồ gia dụng trực tiếp vận chuyển bằng đường thủy, sau đó thông qua bến tàu hải quan rời bến.
Bí thư Cao và huyện trưởng Triệu nhìn thấy thuyền hàng đi xa, lập tức cảm thấy vô cùng cảm kích với bí thư Lâm hồi trước. Quả thật là tiền nhân trồng cây, hậu nhân hái quả.
Thuyền hàng bên này còn chưa rời bến, kiểu đồ gia dụng mới của Nam Bình bên đây cũng xuất hàng.
Được xưng là đồ gia dụng cùng dòng với hàng hóa xuất khẩu.
Bởi vì có vài vật liệu không thể tìm gần giống được, chỉ có thể dùng cái khác thay thế, cho nên thành phẩm cuối cùng chỉ giống sáu phần.
Nhưng dù cho giống sáu phần, thì cũng khá hấp dẫn người.
Chỉ một vài người thợ có thể nhìn ra đồ gia dụng này không giống lúc trước. Dù sao cũng là dùng thiết bị mới làm ra, vị trí liên tiếp của một vài bộ linh kiện đều có vẻ chặt chẽ hơn rất nhiều. Hơn nữa giá cũng rẻ hơn sô pha nhập khẩu rất nhiều.
Những món đồ gia dụng này vừa xuất hiện ở thị trường, nháy mắt đã chiếm thị trường rất lớn.
Mỗi lần đều là chờ sau khi đồ gia dụng Nam Bình bán xong, đồ gia dụng khác mới có người hỏi thăm. Tuy rằng bởi vì nhu cầu thị trường lớn hơn khả năng cung ứng, ngược lại không đến mức nuôi không nổi nhà xưởng. Nhưng một vài nhà xưởng khác vẫn tha thiết mong chờ, hâm mộ vô cùng.
Đặc biệt đối với xưởng gia dụng tỉnh thành lúc trước làm phân xưởng cho xưởng gia dụng Nam Bình, lại đỏ mắt không thôi.
Lúc trước khi bọn họ bảo người ta làm phân xưởng, một vài lãnh đạo của xưởng gia dụng còn chê cười sau lưng.
Hiện giờ nhân số xưởng gia dụng tỉnh thành đã mở rộng đến hai ngàn người. Đãi ngộ phúc lợi của công nhân khá tốt, đi ra ngoài còn cực kỳ có mặt mũi. Lãnh đạo xưởng còn có sức mạnh hơn lúc trước.
Nhiều người sau đó còn lén lút suy xét.
Không biết xưởng gia dụng Nam Bình, còn cần phân xưởng hay không.

Những nhà xưởng này không ngừng nói thầm như thế, còn có người gọi điện thoại đến chỗ bên này của xưởng trưởng Tôn, muốn để xưởng trưởng Tôn thăm dò ý tứ một chút.
Dù sao xưởng trưởng Tôn cũng làm lão xưởng trưởng nhiều năm như vậy, cho nên cũng có chút giao tình với lãnh đạo của xưởng gia dụng khác. Sau khi nghe thấy mấy lời nói này, cũng rất kiêu ngạo, miệng vẫn nói: “Chuyện này tôi vẫn chưa có hỏi xưởng trưởng của chúng tôi, lúc trước chúng tôi cũng bởi vì làm thật tốt, cho nên mới được coi trọng. Vì thế ánh mắt của cô ấy vẫn rất cao. Chẳng qua ông cũng đừng nản lòng, lẽ nào không làm phân xưởng sẽ không thể làm tốt sao? Tôi còn hâm mộ ông bên ấy có thể làm chủ đó.”
Lãnh đạo xưởng gia dụng ở đầu bên kia điện thoại lại không đồng ý: “Ông Tôn, ông đừng nói mát, ông cho là ai cũng giống các ông sao. Tôi có khả năng, nhưng ai lại không muốn làm tốt hơn một chút chứ? Đó chính là xưởng gia dụng có thể xuất khẩu đó. Sau này không phải chúng ta cũng có thể kiếm chút ngoại tệ sao. Lãnh đạo bên này của tôi cũng không dám xem thường chúng tôi nữa.”
Xưởng trưởng Tôn vui đến cười híp mắt, thái độ trong miệng còn rất đoan chính: “Ừ, tôi hết sức rồi, dù sao xưởng trưởng yêu cầu rất cao.”
Sau khi tắt điện thoại, xưởng trưởng Tôn vui vẻ châm một điếu thuốc lá, nét mặt già nua cười ra một đóa hoa.
Vui sướng khẽ ngâm một bài hát.
Phó xưởng trưởng Lý vừa tiến đến đã thấy dáng vẻ vui cười của ông ta, hỏi: “Xưởng trưởng, chuyện gì mà vui như vậy?”
“Còn không phải mấy lão đồng chí đó, gọi điện thoại lại đây bảo muốn làm phân xưởng cho Nam Bình sao. Ông nói xem chuyện này kêu là gì hả, lại đều không muốn làm chủ nữa.”
Phó xưởng trưởng Lý thấy ông ta như vậy thì biết người này khẩu thị tâm phi. Đợt này xuất hàng ra ngoài, người nào trong xưởng không hâm mộ, còn hỏi thăm chuyện xuất khẩu nữa.
Rất nở mày nở mặt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận