Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 555 - Huyện trưởng




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Thư ký Lý tiếp tục nói: “Tôi đang suy nghĩ, lúc trước những thứ ở bên Bắc Hà đó cũng là cô giúp làm ra. Sau này, cô cũng có thể giúp công xã Hồng Kỳ chúng tôi một tay được chứ.”
Tô Mạn cười đáp: “Chuyện đó đương nhiên không thành vấn đề, sau này có chuyện tốt gì, tôi cũng sẽ nghĩ đến công xã Hồng Kỳ. Cái khác không nói, nhưng chỉ riêng xưởng gỗ, một xưởng đó của tôi chắc chắn vẫn chưa đủ. Tôi còn phải mở mấy xưởng nữa, sau này anh đi tới công xã Hồng Kỳ, chúng ta sẽ từ từ bàn bạc.”
Nghe được lời này của Tô Mạn, thư ký Lý lập tức cảm thấy chuyến đi này của mình không uổng phí.
Bánh ít đi bánh quy lại, anh ta cũng tiết lộ một vài sắp xếp của lãnh đạo sắp tới.
Huyện trưởng Cao sẽ tiếp nhận vị trí của bí thư Lâm, bí thư Lâm sẽ đi vào khu vào phó chuyên viên. Mà vị trí của huyện trưởng Cao, thì lại do một đồng chí khác qua đây tiếp nhận.
Vốn dĩ bí thư Lâm hy vọng đều chọn ở Nam Bình, nhưng bên trên không đồng ý, cứ muốn điều động một người qua, sau đó phó huyện trưởng chủ quản tài chính ở bên này cũng được điều đi, mà bí thư Trình qua đây cũng sẽ không tiếp quản tài chính, mà là tiếp quản công việc ở phương diện nông nghiệp.
“Dù sao sau này lãnh đạo mới tới rồi, cô cũng phải khiêm tốn vài ngày.”
Tô Mạn gật đầu, thầm nghĩ đã cuối năm rồi, cô cũng không muốn gây sức ép lớn, bây giờ cô đang muốn tuyển người. Đợi sau khi tuyển người xong, nhà xưởng lớn năm trăm người đã thành lập rồi, cuối năm sẽ từ từ hoàn thành những mục tiêu nhiệm vụ trong tay, đến năm mới lại tiếp tục phấn đấu.
Hơn nữa ngoại trừ tuyển người ra, còn có chuyện rất quan trọng, đó chính là nhà mới.
Nhà cửa đối với một nhà xưởng mà nói có quan hệ rất trọng yếu. Nếu các công nhân không có phòng ở, cũng không có cảm giác thuộc về nhà xưởng.
Để xây phòng ở, Tô Mạn đã mở cuộc họp lớn với người trong xưởng.
Cô muốn xây hai dãy phòng, một dãy thân là phòng của nhà xưởng, có thể phân cho các công nhân ưu tú trong nhà xưởng ở, nhưng dãy phòng đó hoàn toàn thuộc về nhà xưởng. Mà dãy phòng thứ hai chính là do bản thân công nhân bỏ tiền ra xây, sau này phòng đó thuộc về công nhân.
Dãy phòng đầu tiên sẽ xây dựng với số lượng không nhiều, cùng lắm là bảy, tám mươi phòng mà thôi. Bảy, tám mươi căn phòng này, Tô Mạn chuẩn bị dựa theo phương thức nhà ống để xây, mỗi một gian đều là phòng đơn nhỏ cỡ mười mét vuông, có thể tiết kiệm một ít chi phí, cũng không hy vọng các công nhân đều trông chờ vào phòng ở miễn phí này.
Về phần dãy phòng thứ hai, Tô Mạn chuẩn bị xây dựa theo tiêu chí nhà lầu.
Cô mở cuộc họp với các cán bộ trong nhà xưởng, kêu bọn họ nói về sự khác biệt trong này cho các công nhân khác.
Sau đó kêu bọn họ chọn tiêu chí công nhân để chia nhà trước, xác định những người nào có tư cách tiến vào nhà xây ở xưởng, rồi báo kế hoạch của từng bộ phận đồng ý bỏ vốn xây phòng lên.
Tô Mạn dự tính loại chuyện này không tới một tháng là làm xong, lại thêm nhà xưởng còn phải tuyển người, cho nên cô cho thời gian rất dư dả, giữa tháng mười một một phải xong.
Bằng không sẽ phải kéo dài đến đầu xuân năm sau, mà cô thì không ủng hộ loại chuyện có hiệu suất thấp này.
Tuyển người và xây nhà đều là chuyện lớn, nên mọi người đều bận rộn không ngóc đầu lên được.
Ngay khi nhà xưởng vô cùng bận rộn, cũng đã đến đầu tháng mười một.
Bí thư Lâm chính thức điều đi, cùng lúc đi còn có chủ tịch Nhậm của hội phụ nữ. Nhưng chủ tịch Nhậm thuộc loại điều chức ngang bằng.
Trước khi đi bọn họ cũng không gặp đám người Tô Mạn, ngược lại có gọi điện cho cô, khích lệ cô làm việc chăm chỉ.
Tô Mạn vẫn rất buồn bã, một ông chủ tốt cứ đi như vậy, khiến một người làm công nhân như cô có bao nhiêu luyến tiếc. Cho nên cô đặc biệt không thích đổi nơi công tác, vất vả lắm mới hòa hợp được thì lại đổi người, rất phí sức phí tinh thần.
Nghe nói trước đây huyện trưởng tân nhiệm của huyện là bí thư, hơn bốn mươi tuổi. Để đón tiếp huyện trưởng tân nhiệm, trong huyện còn đặc biệt mở cuộc họp, Tô Mạn đi cùng với xưởng trưởng Chu và xưởng trưởng Cao tới với tâm trạng bất an.
Về phần xưởng trưởng Trần, bởi vì huyện trưởng Cao đã trở thành bí thư Cao, nên ông ta rất đắc ý, hoàn toàn không biết khẩn trương.
Huyện trưởng tân nhiệm họ Triệu, đeo kính mắt, bộ dáng nhã nhặn.
Trước đó đám người Tô Mạn còn cho rằng trước đây huyện trưởng Cao có hơi cứng ngắc, nhưng Tô Mạn cảm thấy vị này còn cứng ngắc hơn. Khi mở họp, giọng điệu còn vô cùng có màu sắc của thời đại. Biểu hiện trọn vẹn tính uy nghiêm của một người làm lãnh đạo.

Bạn cần đăng nhập để bình luận