Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 350 - Quan hệ




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Sắp đến giờ ăn cơm, cô mới tạm biệt bác bảo vệ, đi tới phía bên tiệm cơm quốc doanh đợi người và gọi món. Với tác phong đó của tiệm cơm quốc doanh, nếu như cô không chuẩn bị sẵn sàng, lo rằng lát nữa sẽ không gọi được món gì.
Bởi vì tới sớm, nên khi đến tiệm cơm quốc doanh vẫn chưa có ai, ở bên cửa sổ là một nhân viên phục vụ đang quạt cái quạt hương bồ.
Tô Mạn đi vào hỏi hôm nay có món gì ngon. Nhân viên phục vụ chỉ vào thực đơn hôm nay ở trên tường với vẻ uể oải.
Tô Mạn vừa nhìn, trên cơ bản bên trên đó không có món ăn mặn nào, thậm chí ngay cả bột Phú Cường cũng không có, biết đây chính là thực đơn đối ngoại.
Cô mới bảo: “Nguồn cung cấp ở bên huyện chúng ta vẫn chưa nhiều, vẫn là tiệm cơm quốc doanh ở phía bên tỉnh cung cấp nhiều hơn. Quản lý của tiệm cơm quốc doanh Đông Phương Hồng nói, mỗi ngày bọn họ đều có thể cung cấp một con heo và ba mươi cân thịt cá. Lần sau tôi phải nói với bọn họ, cung cấp cho huyện chúng ta thêm, ăn thế này cũng quá ít rồi.”
Nhân viên phục vụ vừa nghe là quản lý Vương ở tiệm cơm quốc doanh trong tỉnh, lập tức có vài phần tinh thần: “Cô còn biết quản lý ở tiệm cơm quốc doanh trong tỉnh nữa sao?”
“Còn không phải sao, là bạn cũ mà, không chỉ quản lý Vương, mà người ở bên bọn họ tôi đều quen hết, hồi trước qua đó bọn họ đều mời tôi ăn chút đồ ngon.”
“Các cô có quan hệ tốt như vậy à.” Nhân viên phục vụ ngồi thẳng hơn vài phần.
Nếu Tô Mạn nói mình có quan hệ tốt với những nhà xưởng đó, cô ta cũng sẽ không đến mức như vậy, nhưng Tô Mạn nói có quan hệ tốt với tiệm cơm quốc doanh ở tỉnh, thì lại là chuyện khác hẳn.
Dù sao thì thực ra tiệm cơm quốc doanh ở huyện cũng thuộc quyền quản lý ở bên tỉnh, là trong cùng một hệ thống.
Người ta có người ở tỉnh.
Tô Mạn cười bảo: “Thường xuyên liên lạc nên quan hệ đương nhiên tốt rồi. Bác đầu bếp ở bên bọn họ nấu thịt kho tàu cũng ngon lắm, nói là phương pháp gia truyền.”
Đôi mắt của nhân viên phục vụ đảo quanh, rồi lập tức sáp tới: “Đồng chí, cô quen người ở tiệm cơm quốc doanh, vậy chính là bạn của chúng tôi. Thực ra phía bên chúng tôi còn có một ít vật tư để cho lãnh đạo đơn vị, cô muốn ăn cái gì, tôi sẽ lén chia cho cô một ít.”
Tô Mạn lập tức mang vẻ mặt vui mừng: “Đồng chí, xưng hô thế nào nhỉ?”
Nhân viên phục vụ chỉ đợi lời này của cô, cười bảo: “Tôi tên là Chu Lan, lần sau cô muốn ăn gì thì cứ tới tìm tôi.”
Tô Mạn cũng báo danh tính cho cô ta: “Tôi là Tô Mạn, người của ban tổ chức.”
Nghe thấy Tô Mạn là người của đơn vị, Chu Lan lại càng tin vào lời nói của cô hơn. Người trẻ tuổi như vậy, còn xuất thân từ trong đơn vị, sẽ không lừa người đâu. Người ta thật sự có người quen ở tỉnh, biết một con đường như vậy, nói không chừng ngày nào đó mình còn có cơ hội đi vào tỉnh.
Khi đám người Ngô Tiểu Hội tới, Tô Mạn ở bên này đã chọn món xong và đều là những món ngon.
Mấy cô gái đều tôn sùng Tô Mạn, đặc biệt là Tô Mạn có thể được đích thân bí thư Lâm chỉ đích danh đòi từ Bắc Hà tới, lại càng khiến mấy người khâm phục hơn. Khi bọn họ nhìn thấy cô, đều chạy tới chào hỏi một cách hưng phấn.
Sau khi nhìn thấy các món ăn ở trên bàn, đôi mắt của người nào cũng lập tức tỏa sáng: “Xưởng trưởng Tô, sao cô chọn được nhiều món ăn như vậy, tiệm cơm quốc doanh còn cung cấp những thứ này sao?”
Tô Mạn cười đáp: “Duyên phận, vừa tới thì có cung cấp, đây đều là duyên phận cả. Chứng tỏ bữa cơm này của chúng ta nên ăn, mọi người ăn uống no nê, cũng đừng khách sáo nhé.”
Mọi người cũng không khách sáo mà cầm đũa lên ăn. Vừa ăn vừa nói chuyện công việc, đang ăn vui vẻ thì chủ nhiệm Tiết ở hội phụ nữ bước vào cửa của tiệm cơm quốc doanh, nhìn thấy mấy người ngồi bên bàn, sắc mặt của bà ta lập tức lạnh hẳn đi.
Các cô gái nhỏ đều là người của Hội phụ nữ, có hơi sợ chủ nhiệm của văn phòng Hội phụ nữ này, sau khi nhìn thấy bộ mặt lạnh lùng của bà ta, chẳng ai dám nói chuyện nữa.
Cũng may, chủ nhiệm Tiết không để ý đến bọn họ, mà đi tìm nhân viên phục vụ chọn món. Trong nhà có khách, nên phải tới bên tiệm cơm quốc doanh chọn hai món ngon mang về.
Kết quả chọn một cái không có, hai cái không có.

Bạn cần đăng nhập để bình luận