Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 494 - Trạm trung chuyển




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Đồng chí phía dưới càng ngày càng đoàn kết, làm đơn vị càng ngày càng náo nhiệt, phát đạt lên. Bọn họ làm lãnh đạo cũng bớt lo nhiều.
Nếu không thì hôm nay người này đến khiếu nại, ngày mai người kia đến báo cáo, thật đúng là làm chậm trễ chuyện lớn.
Sự kiện lớn nhất ở huyện Nam Bình lúc này tất nhiên là sự kiện tuyên truyền bến tàu Nam Bình.
Trước đó bên bộ tuyên truyền viết bản thảo cũng đã lục tục đăng lên tập sang.
Hai chữ miễn phí mang đến hiệu quả cũng không tệ lắm, mỗi ngày đều có người đến bến tàu Nam Bình bên này khảo sát. Dưới sự dẫn đầu của nhân viên bến tàu, bọn họ đã nắm rõ trọng lượng vận chuyển hàng hóa, tuyến đường vận chuyển, tình trạng kho bãi.
Bí thư Lâm và huyện trưởng Cao cũng không ai rảnh rỗi, cả hai đều gọi điện cho những người bạn quen biết ở khu vực gần đó và mời họ đến bến tàu Nam Bình. Cũng kéo tới được một số người.
Bởi vì các nhà máy khác nhau ở Nam Bình phát triển mạnh mẽ, ngày nào cũng xuất hàng, cho nên bến tàu mỗi ngày đều rất sôi động. Người đến khảo sát cũng cảm thấy bến tàu này rất có sức sống, thật đúng là không giống bến tàu mới xây. Vì vậy, hết người này đến người khác quyết định đến Nam Bình để thử vận chuyển chỉ vì lí do này.
Sau khi những hàng hóa này được đưa đến Nam Bình, chúng có thể không được lên tàu ngay lập tức, vì vậy chúng được chất trong kho. Sau khi tàu đến, mới kéo ra và chất hàng lên.
Có người đã tính một chút. Phí tổn của bến tàu và nhà kho thật đúng là có thể tiết kiệm được một khoản. Lần này tiết kiệm được một khoản tiền, nhưng nếu sử dụng miễn phí đến một năm thì có thể tiết kiệm được bao nhiêu tiền chứ.
Thế là có lần thứ nhất, vậy thì sẽ có lần thứ hai.
Trên bến tàu dần dần náo nhiệt lên. Bởi vì lượng xuất hàng ngày càng nhiều, nên huyện bắt đầu thành lập một công ty vận chuyển. Còn mở một hợp tác xã chuyên tiếp thị.

Đối với mấy người bí thư Lâm mà nói, bến tàu Nam Bình có thành tích tốt như vậy là đã xem như thành công rồi.
Nhưng mà đối với Tô Mạn mà nói, dòng hàng này vẫn còn rất có tiềm lực.
Một bến tàu, ngoại trừ là nơi bắt đầu và nơi kết thúc, còn đóng vai trò là một trạm trung chuyển.
Trên thực tế, trạm trung chuyển mới kiếm được nhiều lợi nhuận nhất. Dù sao thì chỉ làm nơi bắt đầu và nơi kết thúc, vẫn bị hạn chế.
Vì để cho sau này nhà kho mình kiếm được nhiều tiền, Tô Mạn bèn cho mấy người bí thư Lâm một ít đề nghị, nhân lúc độ nổi tiếng đang cao, phải mạnh mẽ quảng bá cho bến tàu Nam Bình.
Trước đó mấy người bí thư Lâm chỉ tuyên truyền trong tỉnh, Tô Mạn đề nghị họ cũng nên tuyên truyền trên các báo chí trên toàn quốc.
Bí thư Lâm đáp: “Chuyện này cũng không dễ, không phải báo chí nào cũng có thể cho phép đăng bài. Họ cũng có những tiêu chuẩn riêng để xét duyệt các bài báo.”
Tô Mạn đáp: “Vậy chúng ta lập tức soạn bản thảo, bản thảo cho toàn quốc. Bến tàu Bát Nhất chính là bến tàu số một của Nam Bình chúng ta, người dân Nam Bình đều rất yêu quý nó. Vì vậy trong huyện cần phải soạn một vài bản thảo, sau khi được chọn sẽ đặt ở bến tàu Nam Bình để sau này ai cũng có thể nhìn thấy. Chúng ta sẽ thông báo yêu cầu bản thảo, vậy là có thể trèo lên mặt báo của các tờ báo trong nước. Mặc dù vị trí có nhỏ một chút.”
Cái này được gọi là quảng cáo.
Đương nhiên, cũng không thể tùy tiện quảng cáo được, phải thật sự cần thiết. Ví dụ như trực tiếp chào hàng cho bến tàu Nam Bình trên mặt báo, chuyện đó là không thể được. Đó gọi là lãng phí tài nguyên công cộng.
Bí thư Lâm cảm thấy đầu óc mấy người tuổi trẻ đúng là dùng tốt thật, có thể nghĩ ra mấy cái cách như vậy.
Chuyện có lợi cho sự phát triển của Nam Bình như vậy, đương nhiên bí thư Lâm rất ủng hộ, chuyện này sẽ do bộ tuyên truyền phụ trách.
Tô Mạn còn đề nghị đến lúc đơn vị trên toàn huyện sản xuất bao sản phẩm có thể in văn bản này lên.
Nếu trước đây là đơn vị còn rải rác thì chắc chắn sẽ không đồng ý, luôn nghĩ nhiều chuyện quá. Mà nếu như đồng ý thì cũng sẽ không tích cực. Nhưng bây giờ không giống như vậy nữa, mọi người đều bị Tô Mạn cột vào cùng một chỗ. Lợi ích chung cũng là lợi ích riêng.
Dù sao bến tàu tốt thì bọn họ cũng tốt. Cũng như Tô Mạn nói vậy, chỉ cần Nam Bình phát triển, người qua lại nhiều. Vậy thì công việc kinh doanh của xưởng của họ cũng tốt hơn nhiều.
Tổ chức Tam Giác Thiết còn có thể kiếm một khoản phí thuê nhà kho.
Đối với tất cả mọi người đây là một công việc tốt. Cho nên cũng xem như việc của mình mà làm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận