Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 228 - Người một nhà không nên tính toán




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Lâm Tuyết Cúc cũng không phản bác điểm này, suy cho cùng cô ta có thể làm được cán bộ, cũng là nhờ có Tô Mạn chỉ đường. Nếu không bây giờ cô ta vẫn còn đang ở nhà cãi cọ với mẹ chồng và em dâu rồi, đâu có tốt như bây giờ.
Tô Mạn nói: “Đều là người một nhà cả, chúng ta cũng không nên tính toán ai đóng góp nhiều hơn ai, dù sao mọi người cũng đang cố gắng để ngày tháng được tốt hơn mà. Bây giờ chị dâu có thể làm cán bộ, sau này nhất định phải chú ý đến lời ăn cử chỉ của mình, phải làm tấm gương tốt. Không được để người ta cảm thấy trước khi làm cán bộ thì thế này, sau khi làm cán bộ thì thế nọ. Như thế không lâu dài được. Bị người ta tố giác, rất dễ bị cách chức.”
Nghe Tô Mạn nói vậy, Lâm Tuyết Cúc tự dưng cảm thấy căng thẳng.
“Làm cán bộ mà vẫn có thể bị giáng chức sao?”
“Đương nhiên rồi, trước đây một cán sự ở văn phòng của hội phụ nữ ở công xã, người thân của người đó còn làm lãnh đạo hội phụ nữ trong huyện, kết quả chủ nhiệm Hách nói cách chức người đó là cách chức ngay. Bởi vì chúng em đều cảm thấy cô ta làm không tốt. Người này bị cách chức rồi, người thân làm lãnh đạo đó của cô ta cũng không bao che được. Cho nên chị dâu à, chị phải kỷ luật bản thân nghiêm ngặt. Phải thuyết phục người khác bằng lý lẽ, dùng hành động để chứng minh bản thân có thể gánh vác được công việc này.”
Lâm Tuyết Cúc biết cán bộ cũng có thể bị cách chức, thì không còn dáng vẻ kiêu ngạo không biết nam bắc là gì như khi nãy nữa, lúc này cô ta ghi nhớ thật kỹ những lời nói của Tô Mạn xem như lời lẽ chí lý.
“Chị nhất định sẽ làm việc thật tốt. Bảo vệ quyền lợi của nữ đồng chí chúng ta.”
“Còn phải tích cực xóa nạn mù chữ, chị dâu, em nhớ chị cũng không đi học nhiều nhỉ.”
Lâm Tuyết Cúc gượng gạo gật đầu. Cô ta đỡ hơn Tô Đại Trụ, bởi vì nhà cô ta trước giờ vẫn luôn ở huyện Nam Bình, trong đội cũng đã mở một trường học, học hành mấy năm, nhưng thật sự chẳng biết được bao nhiêu chữ. Lúc đó không nghĩ tới đi học lại có tác dụng như vậy.
“Cái này thật sự không được, cán bộ đều phải viết báo cáo, đi công tác. Chị như vầy thiệt không được, phải học thêm nhiều kiến thức hơn nữa.”
Tô Mạn nói xong nhìn Tống Ngọc Hoa: “Chị dâu bây giờ đang xóa nạn mù chữ nhỉ”
Tống Ngọc Hoa gật đầu.
“Sắp tới chị học chung với chị Ngọc Hoa nhé. Đúng lúc nghỉ đông chị em cũng sắp về rồi. Để chị ấy có thời gian dạy phụ đạo cho hai người.”
Lâm Tuyết Cúc tự dưng cảm thấy đau đầu khi nghĩ tới cô em chồng lớn này. Nhưng cũng đành phải làm theo lời em chồng thôi. Trong nhà ngoại trừ cô út thì là cô cả có kiến thức. Cô út bận như thế, không có thời gian phụ đạo cho bọn họ.
Tô Mạn quay trở về phòng thì nghe 789 mừng rỡ nói: “Ký chủ, tốt quá rồi. Tiến độ nhiệm vụ của cô lại tăng lên 10% rồi. Bây giờ đã đạt 30% rồi.”
Tô Mạn cũng không lấy làm kinh ngạc mấy. Sau khi địa vị thay đổi, kiến thức tăng lên, nhiều tật xấu đương nhiên cũng sẽ thay đổi. Cho dù không thay đổi, hoàn cảnh cũng sẽ khiến nó thay đổi.
...
Vào ngày đầu năm mới, bởi vì các buổi biểu diễn của huyện được lên kế hoạch vào buổi sáng, nên công xã Bắc Hà đã sắp xếp lễ kỷ niệm vào buổi chiều.
Ngay từ sáng sớm, các diễn viên từ khắp các công xã trong huyện Nam Bình đều tập trung lên huyện thành. Bởi vì là tham gia hội diễn trong huyện, là phô bày diễn xuất của công xã mình trước mặt những công nhân trong huyện, cho nên, công xã nào cũng rất hào phóng, còn dùng máy kéo chở lên huyện.
Hơn mười chiếc máy kéo ồ ạt từ các phương kéo về tập trung vào trong huyện, hình thành một phong cảnh vô cùng náo nhiệt.
Người dân trong huyện sớm đã biết được tin vui này dưới sự tuyên truyền của hội phụ nữ. Nói là Tết Nguyên Đán, không chỉ trong huyện có biểu diễn, các đồng chí công xã bên dưới cũng bắt đầu làm tiết mục để biểu diễn.
Huyện này nói lớn cũng không lớn lắm.
Sau khi tìm được quảng trường lớn nhất để dựng sân khấu, người dân đi đường cũng có thể qua đây xem. Mấy người ở xa cũng cưỡi xe đạp để đến đây xem.
Sáng sớm mọi người đã ra ngoài để đi xem buổi biểu diễn trên huyện. Dọc đường có thể nhìn thấy rất nhiều đồng chí từ các công xã khác đến, còn có đội biểu diễn ngồi máy kéo đến nữa.
Trước đây bọn họ chưa từng nhìn thấy cảnh tượng nào náo nhiệt như vậy, lúc này cảm thấy rất hiếm lạ, ai nấy cũng đều chăm chú quan sát đội biểu diễn.
Sau khi máy kéo của công xã Bắc Hà vào huyện, những diễn viên ngồi trên đó cũng lộ vẻ mặt hưng phấn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận