Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 647 - Vang xa




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Đây là lần đầu tiên có đơn vị xuất hiện trong phim ảnh, tự nhiên sẽ thu hút sự tò mò của rất nhiều người. Trong thời đại mà không có tin tức gì, một chút tin mới có thể dấy lên sự tò mò không ngớt trong lòng mỗi người. Thế là có người đi nghe ngóng. Đã có người nghe ngóng thì tin tức càng ngày truyền đi càng rộng.
Còn có người lúc đi đến cửa hàng bách hóa thủ đô mua đồ gia dụng thì nhắc đến đồ gia dụng Nam Bình. Người bán hàng nghe vậy thì hoàn toàn không biết có một nơi như vậy. Suy cho cùng thì bên thủ đô chưa từng nhập hàng từ xưởng đồ gia dụng Nam Bình.
Càng không nghe ngóng được gì thì càng tò mò.
Ban đầu các đồng chí ở thủ đô không tra ra được nơi nào như thế, nên cho rằng đây là một xưởng gia dụng nhỏ chuyên biệt, cũng từ từ dập tắt tâm tư. Ai mà biết được chưa tới vài ngày, trong mấy bộ phim đến từ xưởng phim Thượng Hải, có hai bộ có những dòng chữ như vậy.
Lúc này sự hiếu kỳ của nhân dân đã không kìm nổi. Đến cả bên Thượng Hải cũng đề cập đến rồi. Cái chỗ đồ quê hương gia dụng Nam Bình quả là không đơn giản.
Có người hiếu kỳ mà đi tra xem Nam Bình rốt cuộc là thành phố lớn nào. Kết quả không tra thì không biết, tra ra thì sợ hãi. Đó đâu phải là thành phố lớn. Sau từng tầng từng lớp điều tra, cuối cùng cũng tìm ra ở tỉnh Hồ Giang có một khu tên là Hoa Châu, có một huyện tên là Nam Bình.
Toàn quốc chỉ có nơi đó được gọi là Nam Bình…
Nhân dịp này, xưởng phó tiêu thụ xưởng gia dụng Tưởng Hiểu Lượng tự mình dẫn đoàn tiêu thụ đến thủ đô và Thượng Hải bàn chuyện kinh doanh.
Trước đây bọn họ không dám đi. Hai nơi này quá lớn, những thứ tốt đều được lưu chuyển đến đó. Hơn nữa còn toàn là xưởng lớn.
Một xưởng nhỏ ở huyện Nam Bình mà đi đến công ty bách hóa thì đến cả lãnh đạo còn không được gặp.
Nhưng bây giờ không như thế nữa, xưởng đồ gia dụng Nam Bình đã là một xưởng quan trọng được tỉnh nâng đỡ, mang theo một chữ tỉnh, vậy là đã khác rồi, bây giờ còn có kế hoạch lớn để quảng cáo. Đúng vào lúc nhân dân tò mò, đương nhiên sẽ có tự tin.
Đừng nói là nhân dân, lãnh đạo mấy công ty bách hóa cũng đang nghe ngóng xem Nam Bình là nơi như thế nào.
Thủ đô và Thượng Hải là hai thành phố bậc nhất toàn quốc, đồ của công ty bách hóa có thể nói là đa dạng phong phú. Nhưng người dân đến hỏi về đồ gia dụng Nam Bình, vậy mà bọn họ lại không biết. Đúng là có chút mất mặt.
Vậy nên lần này đoàn người Tưởng Hiểu Lượng đến thủ đô trải hàng đã thu được một quầy hang.
Đương nhiên lãnh đạo công ty bách hóa không nói là lúc nào cũng có quầy hàng. Phải dựa vào số lượng bán ra hàng tháng. Nếu như nhận được sự hoan nghênh của người dân thì sau này có thể kinh doanh dài dài, nhưng nếu không được thì vẫn hủy.
Lúc đó Tưởng Hiểu Lượng cười đồng ý, trong lòng thì lại nghĩ, Nam Bình chúng tôi đã đổ hết vốn rồi, nói hủy là có thể hủy sao? Chúng tôi phải cắm rễ ở chỗ này.
Xưởng đồ gia dụng Nam Bình lần lượt đàm phán với từng công ty bách hóa lớn ở thủ đô. Sau đó thì chuyển sang Thượng Hải.
Nắm được mấy thị trường này thì cũng chỉ mất thời gian một tháng. Trong thời gian ba tháng, mấy bộ phim điện ảnh được tài trợ đã phát sóng ở khắp các tỉnh thành phố rồi.
Hơn nữa mấy thành phố cấp tỉnh kia không chỉ chiếu phim mà còn có tin tức trên báo nữa, xưởng đồ gia dụng Nam Bình chính thức gia nhập vào các công ty bách hóa ở thủ đô và Thượng Hải.
Một công đôi việc, địa vị của xưởng đồ gia dụng Nam Bình trong lòng dân chúng thành phố đã vô cùng lên cao.
Có thể bán đồ ở các thành phố lớn, không tốt sao? Vả lại người ta còn lên phim nữa. Nổi tiếng biết bao.
Nếu như mua đồ của xưởng đồ gia dụng Nam Bình đặt ở nhà, người ta hỏi một câu thì có thể nói chuyện, đây chính là đồ gia dụng Nam Bình mà trong phim hay nhắc đến. Người thủ đô và người Thượng Hải đều mua. Đúng thật là nở mày nở mặt.
Sau một khoảng thời gian lên men, cộng thêm đồ gia dụng Nam Bình không ngừng xuất hiện trước mắt nhân dân bằng từ ngữ và video. Đồ gia dụng Nam Bình đã trở thành đồ gia dụng có tiếng.
Chỉ cần nhắc đến đồ gia dụng, chắc chắn sẽ biết đồ gia dụng Nam Bình.
Mặc dù đồ gia dụng Nam Bình tiến vào thành phố lớn, nhưng vì xưởng ít người, quy mô vẫn chưa hoàn toàn mở rộng, tổng sản lượng chỉ được bây nhiêu thôi. Hơn nữa còn phải phân tản ra tiêu thụ, vậy nên không ảnh hưởng gì đến lượng tiêu thụ ở bản địa. Nhiều nhất là mấy phương thức tiêu thụ hàng của xưởng đồ gia dụng thu hút sự tò mò của những xưởng khác.

Bạn cần đăng nhập để bình luận